Thứ Năm, 8 tháng 1, 2015
Tưởng Năng Tiến – Những Hứa Hẹn Đầu Năm. Không Có Trải Nghiệm, Tuổi Trẻ Không Đáng Một Xu. Trần Văn Tòng - LẼ SỐNG CÒN . Hùng Tâm – Bắn vào quyền tự do báo chí
Tưởng Năng Tiến – Những Hứa Hẹn Đầu Năm
https://drive.google.com/file/d/0B7vxHAQlq7jzV09pM0lhRWNidFk/view?usp=sharing
… Tôi nhớ là mình có mua được tập truyện ngắn The Daring Young Man on the Flying Trapeze (Chàng Tuổi Trẻ Gan Dạ Trên Chiếc Đu Bay) của William Saroyan, do Kinh Thi xuất bản – và Huy Tưởng chuyển ngữ – vào Mùa Hè Đỏ Lửa, năm 1972. Mới đọc được vài chục trang thì bất ngờ nhận được lệnh tổng động viên nên tôi phải rời nhà.
Nhiều năm sau – sau thời gian ở quân trường, chiến trường, và vài ba cái trại cải tạo không còn nhớ được hết tên – tôi trở về nhưng không còn tìm thấy cuốn sách của William Saroyan đâu nữa. Sau cái biến động khiến cả chục triệu người buồn (vào tháng 4 năm 1975) thì nhiều bạn bè và thân nhân của tôi còn biến mất luôn, nói chi là sách vở.
Không Có Trải Nghiệm, Tuổi Trẻ Không Đáng Một Xu
https://drive.google.com/file/d/0B7vxHAQlq7jzbGtQOUJkLUdtUHM/view?usp=sharing
… Tuổi trẻ không chỉ có nghĩa là trẻ tuổi, mà còn có nghĩa là năm tháng tươi đẹp nhất cuộc đời. Ở cái tuổi ấy, trong ba thứ: sức khỏe, thời gian và tiền bạc, chúng ta chỉ thiếu tiền thôi, còn thời gian và sức khỏe thì luôn đong đầy. Năm tháng qua đi khi về già ta sẽ nhận thấy tiền bạc hóa ra là thứ ít quan trọng nhất trong ba thứ trên. Nghĩa là tuổi trẻ là giai đoạn quý giá nhất đời người vì sỡ hữu trọn vẹn hai món quà lớn nhất của cuộc sống là sức khỏe và thời gian. Ta vốn được nghe nhiều người nói đến điều này rồi, nhưng hỡi ôi, sao chúng ta vẫn đang để cho tuổi trẻ của mình trôi qua một cách hời hợt và vô nghĩa đến thế? Với trí óc hạn hẹp được định hướng, phần lớn tuổi trẻ hiện tại của chúng ta vẫn cho rằng tiền bạc, hơn hết, mới là thứ quan trọng nhất, cần thiết nhất là đáng lưu tâm nhất. Và rồi ta vô tình lãng quên hai món quà quý giá nhất đời, thời gian và sức khỏe. Thật ngu ngốc, thật đáng trách nhưng cũng thật đáng thương làm sao.
Trần Văn Tòng - LẼ SỐNG CÒN
https://drive.google.com/file/d/0B7vxHAQlq7jzcjA3SjBtMWVlNVk/view?usp=sharing
… Người dân Việt hiện đang đứng trước một ngã rẽ quyết định vận mệnh : một bên là con đường cái quan đã được tráng nhựa với « một Hiến Pháp mới», nhưng dẫn thẳng xuống lao trường của kẻ nô dịch tân thời; bên khác là con đường đất hãy còn thô sơ của công cuộc đấu tranh dân chủ, nhưng mở lối đưa vào thế giới tự do tiến bộ.
Đâu là gốc ngọn của nguy cơ nô dịch hóa đó ? Đâu là điều kiện để hoàn tất con đường hiện đại hóa chánh trị và xã hội sinh tử kia?
Hùng Tâm – Bắn vào quyền tự do báo chí
https://drive.google.com/file/d/0B7vxHAQlq7jzb3NKaW1VS0V0U2M/view?usp=sharing
… Khoảng 11 rưỡi sáng Thứ Tư, giờ Paris, ba tên khủng bố đeo mặt nạ đột nhập văn phòng của tờ báo châm biếm Charlie Hebdo trên đường Nicolas Appert, thuộc quận 11 của Paris và nã đạn vào ban biên tập đang họp ở lầu hai. Trên đường rút chạy, chúng tấn công các cảnh sát viên chạy tới bảo vệ tờ báo. Kết quả là 12 người tử vong, năm người bị trọng thương. Trong số tử nạn, có một nhân viên tiếp tân ở tầng trệt, một cảnh sát viên bảo vệ toà báo, tám nhà báo, kể cả năm tay vẽ hý họa của tờ báo là Cabu, Charb, Honoré, Tignous và Wolinski, cùng kinh tế gia Bernard Matis, giáo sư kinh tế và cổ đông của tờ báo. Ngoài ra, một cảnh sát viên cũng bị hạ sát ở ngoài đường.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét