Tưởng Năng Tiến – Thư Gừi Ông Chủ Tịch TLĐLĐVN
https://drive.google.com/file/d/0B7vxHAQlq7jzTFFXbTZUcGVfQlk/edit?usp=sharing
… Công đoàn độc lập không thể là một tổ chức hữu danh vô thực như Tổng liên đoàn lao động Việt Nam (TLĐLĐVN) và các cấp công đoàn cơ sở của hệ thống nhà nước, khi các tổ chức này đã chỉ được biết đến như một khâu trung gian hưởng thụ 2% trên tổng quỹ lương doanh nghiệp mà chưa hề đồng thuận với bất kỳ yêu cầu biểu thị chính đáng nào của công nhân trong gần 1.000 cuộc đình công tự phát hàng năm.
Tuyên bố ngày 8/6 của Các Hội Đoàn Dân Sự Về Công Đoàn Độc Lập Việt Nam
… Dù đã trải qua nhiều trại lính, trại tù, và trại tị nạn nhưng tôi vẫn vô cùng ái ngại khi nghĩ đến gia đình, vợ chồng, con cái của những con người phải chui rúc dưới những mái tranh mục nát thế này? Họ sinh hoạt (ăn uống, giải trí, nghỉ ngơi, làm tình, và bài tiết) ra sao cạnh một nơi bùn lầy nước đọng như vậy?
Hiếm họa công luận mới được tiếng kêu thương lẻ loi (và vô vọng) về điều kiện sinh sống và làm việc của giới công nhân Việt Nam. Cách đây vài năm, báo Lao Động, số ra ngày 1 tháng 6 năm 2010, có đăng tải bức thư của bà Nguyễn Thị Thắm gửi đến ông Đặng Ngọc Tùng – Chủ Tịch Tổng LĐLĐVN. Xin ghi lại một vài đoạn chính:
Về những kẻ bắn vào nhân dân
Phạm Nguyên Trường dịch
Lluís Bassets, El País
https://drive.google.com/file/d/0B7vxHAQlq7jzd0Q4ZHZidkhVMW8/edit?usp=sharing
… Họ cai trị nhân danh nhân dân, nhưng khi cần, họ bắn vào nhân dân. Đấy là quyết định khó khăn đối với những chế độ sống bằng huyền thoại về nhân dân, người chủ của cuộc đời mình. Những người lính của nhân dân được lệnh bắn vào những người công nhân, sinh viên hoặc bắn vào những người lính khác, cũng xuất thân từ nhân dân, cái nhân dân được gán cho là có sứ mệnh lịch sử đặc biệt. Nhưng mệnh lệnh bắn giết lại được ban ra từ miệng các lãnh tụ được nhân dân yêu mến.
Nghệ Thuật đá điểm
Hùng Tâm / Hồ Sơ Người-Việt Ngày 140611
Làm sao thắng khi đá "Penalty"?
https://drive.google.com/file/d/0B7vxHAQlq7jzMGpzT1lveHpIa00/edit?usp=sharing
Thời Sự World Cup
We Are One (Ole Ola) [The Official 2014 FIFA World Cup Song] (Olodum Mix)
Bản nhạc chính thức khai mạc Word Cup 2014
Bốn năm một lần, cả tỷ người của địa cầu lại thay đổi sinh hoạt để theo dõi những trận đấu của vài chục đội tuyển bóng tròn xuất sắc nhất thế giới thì đấy là thời sự. Trước đó nhiều năm, các quốc gia muốn đăng cai tổ chức phải suy tính, chuẩn bị và vận động để được tuyển chọn. Xong rồi mới dốc sức và méo mặt dốc tiền tổ chức. Các quốc gia này muốn nhân đó giành được uy tín trên trường quốc tế, cho nên nỗ lực tranh đua để xin tổ chức giải FIFA World Cup cũng là thời sự.
Từ nhiều thập niên, người ta còn nghiệm thấy tổ chức FIFA (Liên đoàn Túc cầu Thế giới) thường cho các nước đang phát triển được tổ chức World Cup. Lần trước là xứ Nam Phi, lần này là xứ Brazil (Ba Tây theo cách phiên âm cũ), kỳ sau là Liên bang Nga (2018) rồi đến Qatar 2022. Các nước đã phát triển thì khỏi cần thi thố tài năng tổ chức, chứ với các nước đang lên hay vừa mới nổi thì đấy là cơ hội vươn lên khán đài hoàn vũ. Nỗ lực đó cũng là chuyện thời sự.
Khi nói đến trận này hay trận kia, hay trung phong, tiền vệ và khung thành, v.v... ta mặc nhiên sử dụng khái niệm chiến tranh. Nhưng là hình thái chiến tranh trong hòa bình. Là sự tranh đua của chủ nghĩa quốc gia trong một thế giới toàn cầu hóa, nhất thể hóa, nơi mà quốc tịch không là yếu tố quan trọng nhất, cho đến khi có cuộc tranh đua và lá quốc kỳ tìm lại ý nghĩa thiêng liêng giữa các thương hiệu quảng cáo rợp trời. Hiện tượng đó cũng là thời sự.
Và phản ứng của công chúng, của các cổ động viên ở mọi nơi sau mỗi lần thắng bại cũng là thời sự vì có thể biệu lộ trình độ công dân giáo dục của từng quốc gia nằm sâu dưới tiềm thức của tập thể. Anh quốc là nước đàn anh, rất văn minh và tinh tế, nhưng cổ động viên của Anh thì hay có trò đập phá khả dĩ làm du đãng nhiều nước nghèo phải xấu hổ vì kém tài.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét