Thứ Hai, 29 tháng 9, 2014

Alan Phan -Tuổi Trẻ Đói Khát

Alan Phan -Tuổi Trẻ Đói Khát

28 Sep 2014

…Đưa người ta không đưa qua sông
Sao nghe tiếng sóng ở trong lòng…(Thơ Thâm Tâm)

https://drive.google.com/file/d/0B7vxHAQlq7jzR2VtVEhRY1ZpeHc/edit?usp=sharing

… Tin vào mình

Giữa cái nhiễu nhương của buổi giao thời mạt hạ, đừng tin vào những lời PR rỗng tuếch, những số liệu tự sướng, những khẩu hiệu bích chương rẻ tiền. Bao quanh bởi văn hóa giả dối, trơ trẻn và lừa gạt, chúng ta phải bám chặt vào các trụ đỡ của nhân cách, đạo đức và tâm linh. Niềm tin và chính nghĩa duy nhất là tin vào chính mình, đừng bị lừa gạt bởi những giáo chủ bịp bợm, những lý thuyết rác rưởi, những che đậy phi khoa học.

Tin vào nhận xét, phán đoán của chính mình sau khi nghiên khảo cẩn thận và lục lọi đầy đủ. Học nghệ thuật đúc kết của những thám tử hay nhất để tìm ra những động lực ngầm ở phía hậu cần. Đừng để lòng tham hay xúc cảm làm mờ mắt và tạm quên sự thật. Ngoài kiến thức, chúng ta còn một trực giác bén nhậy. Hãy để mọi sự lắng im để phân biệt bạn thù, để hiểu quyền lợi của mọi phía, kể cả mình. Đừng ngây thơ và hoang tưởng về những cái bánh vẽ đang ngập tràn xã hội.

Yale Global - Trung Quốc và Hồng Kông – Chúng tôi cử, các anh bầu …

George Chen, YaleGlobal
Dịch bởi Nguyễn Huy Hoàng

http://yaleglobal.yale.edu/content/china-hong-kong-you-can-vote-we-select-candidates


https://drive.google.com/file/d/0B7vxHAQlq7jzYVpIZmVhM01RWmM/edit?usp=sharing

… Trung Quốc lo sợ dân chủ sẽ lan truyền vào đại lục nếu cho phép phổ thông đầu phiếu ở Hồng Kông.


Mười bảy năm sau khi nắm quyền kiểm soát đối với Hồng Kông và cam kết thực hiện phổ thông đầu phiếu ở vùng lãnh thổ này, Bắc Kinh đã biến nguyên tắc mỗi người một phiếu trở nên vô nghĩa bằng cách tự cho mình đặc quyền lựa chọn ứng cử viên. Trong khi Hồng Kông gồng mình trước cú sốc từ sự đảo ngược xu thế dân chủ hóa này, cộng đồng quốc tế nghi ngại về tương lai của Hồng Kông và vị thế của họ trong con mắt của thế giới.
Năm 1997, Hồng Kông trở về với Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa cùng lời hứa từng bước chuyển đổi sang một chính quyền dân cử. Năm 2010, Trung Quốc làm dấy lên hi vọng rằng trong cuộc bầu cử năm 2017, quyền phổ thông đầu phiếu có thể sẽ được áp dụng với các chi tiết cụ thể sẽ được làm rõ sau. Lý Phi,[1] quan chức cấp cao của Đại hội đại biểu Nhân dân toàn quốc (Tương đương Quốc hội ở Việt Nam – ND), công bố kế hoạch vào ngày 31 tháng 8, và tin tức đã gây choáng váng Hồng Kông: Trung Quốc sẽ sàng lọc ứng cử viên cho vị trí Trưởng Đặc khu Hành chính Hồng Kông và ấn định danh sách cuối cùng từ hai đến ba ứng cử viên, do đó phủ nhận quyền bầu cử cho danh sách ứng cử viên mà họ thích của nhiều người trong số 7 triệu dân ở Hồng Kông.

QUẢNG ĐÔNG, PHƯỚC KIẾN, TỨ XUYÊN, HỒNG KÔNG - MÁU ĐỔ THÀNH SÔNG!!!


https://drive.google.com/file/d/0B7vxHAQlq7jzM1ItZWJZSmU1LU0/edit?usp=sharing


… Dưới góc nhìn của Vận Mệnh thì đây chính là “DẤU CHẤM HẾT! ĐỐI VỚI CHẾ ĐỘ ĐỘC TÀI CỦA TRUNG QUỐC ĐANG ÁP ĐẶT LÊN ĐẦU NHÂN DÂN HONG KONG”. Việc bắt giữ các lãnh đạo sinh viên, đàn áp cuộc biểu tình của sinh viên, học sinh chính là “LỜI TUYÊN CHIẾN CỦA CHÍNH QUYỀN CỘNG SẢN ĐỐI VỚI NHÂN DÂN” và đây là sẽ một “NGỌN LỬA CHÂM VÀO VẠT DẦU LỚN NHÂT CHÂU Á”.
CHỈ CÒN MỘT THỜI GIAN NGẮN NỮA THÔI, ĐIỀU ĐÓ SẼ TRỞ THÀNH SỰ THẬT!!!
ĐÓ CHÍNH LÀ LỜI KÊU GỌI NHÂN DÂN HONG KONG TÁCH KHỎI TRUNG QUỐC. SẼ CÓ MỘT CUỘC BỎ PHIỂU CỦA NHÂN DÂN HONG KONG!!!
NHIỆT LIỆT CHÚC MỪNG SINH VIÊN, HỌC SINH, NHÂN DÂN HONG KONG “ĐÃ TÌM THẤY ĐỘC LẬP DÂN TỘC”. PHẢI CÓ NHỮNG NGƯỜI CON CHẤP NHẬN HY SINH, CHẤP NHẬN THIÊU THÂN THÌ MỚI CÓ ĐỘC LẬP, MỚI CÓ DÂN CHỦ THẬT SỰ.

Guardian - Đường phố Hồng Kông thành chiến trường


https://drive.google.com/file/d/0B7vxHAQlq7jzcmZkd1ZmdFNkWUE/edit?usp=sharing

… Trong ngày chủ nhật (28-9), cảnh sát Hong Kong đã phải sử dụng tới hơi cay và nhiều công cụ hỗ trợ khác để trấn áp người biểu tình.
Cảnh sát cho biết họ sẽ còn dùng biện pháp mạnh bạo hơn nữa nếu đám đông không chịu giải tán. Ngày hôm nay đã có hàng ngàn người biểu tình tập trung bên ngoài trụ sở một tòa nhà chính phủ để đưa yêu sách đến với Bắc Kinh.
Sau nhiều nỗ lực vẫn không giải tán được người biểu tình, cảnh sát đã quăng hơi cay vào đám đông khiến nhiều người bị ngạt và bỏng nhẹ. Nhiều người bỏ chạy, nhưng cũng nhiều người quay trở lại, cố bám trụ vị trí.


Và chuyện chỉ có ở Việt Nam ngày này..

Hà Văn Thịnh - Chiếc túi xách Hermes 1,6 tỉ đồng và những chuyện chỉ có ở xứ... ta

Tính ra, mỗi cái túi xách trị giá 1.600.000.000 VNĐ, tương đương với lương trung bình của công chức (3 triệu đồng/tháng) trong khoảng gần… nửa thế kỷ(!) Có biết bao câu hỏi, biết mấy nỗi đau từ cái sự thật hầu như ai cũng biết mà không ai nói – nhất là các cơ quan có trách nhiệm bảo vệ cán bộ, chống tham nhũng - không thể kết luận vì “không đủ chứng lý”.
Chứng lý ở đâu khi cái sờ thấy, biết rõ (tìm hiểu chẳng khó gì vì không lẽ người ta mua túi xách về để cất?) là không ai có thể đem đồng tiền đổ mồ hôi, sôi nước mắt để mua thứ có thì không làm cho béo hơn, thiếu chẳng gầy đi. Số tiền khủng trên đây trong một đất nước có hàng triệu người nghèo, hàng triệu người thất nghiệp không thể nói khác hơn, đó là sự thách thức của tội ác, sự trơ tráo về mặt văn hóa, sự vô lương của đạo đức và là sự tàn nhẫn của lương tâm – nếu như lương tâm là cái có thật trong thời đại nhố nhăng này.
Những cái túi xách đó “sinh ra” cho các thứ trưởng giả của các nước nghèo chơi trội, với cái vỏ hợm hĩnh, không rẻ tiền về giá trị của… đồng tiền nhưng lại rẻ hều về nhân cách, lối sống; chỉ nhằm vào cái đích duy nhất là chứng tỏ cái gọi là đẳng cấp, xứng mặt tay chơi. Nó là sự minh định cay đắng rằng cơ quan chống tham nhũng dường như đang nói nhiều, làm biếng và, chắc chắn, đang làm lãng phí thêm không ít tiền dân, của nước khi họ nhận lương rồi ngồi viết thành câu chữ cho các báo cáo thăng hoa, cho sự bao che liếc xéo những nụ cười mỉa mai, chua chát.
Một đất nước không có cái gì để chứng tỏ, để “khoe” với thế giới, để đóng góp cho văn minh nhân loại ngoài những thói hư, tật xấu như tham lam, ích kỷ, vô cảm, lười nhác, dối lừa… thì còn gì để biện minh?
Chẳng lẽ tất cả những gì báo chí, dư luận lên án mỗi ngày mãi cũng chỉ là “hiện tượng”, chưa phản ánh đủ và đúng về sự băng hoại văn hóa ở mức độ trầm trọng nhất với tốc độ nhanh nhất?
Những cái túi Hermes đó không hề lẻ loi trên cuộc đời này. Nó có rất nhiều các anh chị em song sinh, đồng hành. Chẳng hạn, quan chức mất trộm, để quên hàng tỷ đồng là chuyện bình thường; Bộ GD-ĐT trình đề án làm SGK “nhầm lẫn” 34.000 tỷ đồng nay tụt xuống còn gần 800 tỷ cũng là chuyện bình thường; đường cao tốc dài nhất Việt Nam, đứng trong top ten Đông Nam Á chưa đi đã lún cũng là bình thường…
Những cái mà các nhà quản lý dán nhãn “bình thường” ấy là điều thậm bất thường trong một xã hội văn minh, nơi mọi khoản thu nhập của công dân được làm minh bạch, rõ ràng; mọi khả năng về quản lý không có chỗ cho nhầm lẫn bởi nhầm mà liên quan đến hàng núi tiền của là sự phá hoại rõ ràng. “Nhầm lẫn” hàng chục ngàn tỷ mà chỉ có thể “thấy sợ”, rồi, không ai phải chịu trách nhiệm sao? Giả sử nếu dư luận không phản đối, Quốc hội không tỉnh táo thì có phải là hàng vạn cái Hermes nữa lại được mua tấp nập?
Hầu như tất cả những ai có trách nhiệm đều tuyên bố phải quyết liệt, phải thay đổi vì tham nhũng đang là căn nguyên liên quan đến sự tồn vong của chế độ. Có tìm thấy ở đâu giống với nước ta là nói nhiều, nói lắm mà tất cả sự sai trái, trì trệ vẫn ý nguyên? Hình như, chỉ có một cái thay đổi thôi: Nỗi đau của hàng triệu người nghèo, thất nghiệp ngày một nhức nhối hơn?…

Hà Văn Thịnh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét