Nguồn: https://www.nytimes.com/2022/11/23/sports/soccer/qatar-world-cup-shipping-containers.html
Phạm Đình Bá dịch từ tờ New York Times
24/11/2022
Thành phố Doha, Qatar — Sau khi Sheng Xie, một người hâm mộ bóng đá 33 tuổi đến từ thành phố Vancouver ở Gia Nã Đại, đặt chuyến bay tới World Cup Qatar, anh ấy đã lên mạng để tìm chỗ ở.
Sử dụng trang web chính thức của giải đấu, anh ấy nhanh chóng chọn một nơi tương đối hợp lý có tên là Làng của Người Hâm Mộ. Căn phòng trong hình trông đầy đủ chức năng và sạch sẽ. Có hai giường đơn, Wi-Fi, máy lạnh và tủ lạnh, với giá khoảng 200 USD một đêm.
Về cơ bản qua hình trên mạng, anh ta không biết và bảng quảng cáo cũng không nói là cái phòng nầy nguyên là một cái thùng sắt công-ten-nơ để đựng hàng vận chuyển trên biển.
“Tôi đã đặt phòng gì?” Xie đã tự hỏi mình trong những tuần gần đây, khi anh bắt đầu nhìn thấy những bức ảnh trên mạng về nơi ở đang được xây dựng cho mình ở Qatar.
Những gì anh ấy tìm thấy khi đến nơi là một biển các thùng công-ten-nơ đầy màu sắc, xếp cạnh nhau thành hàng ngay ngắn, được đánh số và viết chữ, kéo dài hết tầm nhìn của anh ấy. Công-te-nơ của anh ấy là một trong số hàng nghìn chiếc được dựng lên vội vã trên một cánh đồng cát gần sân bay. Công nhân cho biết có 4.000 thùng. Một bản đồ ở lối vào cho thấy các kế hoạch cho hơn 7.500 thùng, cộng với một phần những dãy thùng dành riêng cho nhân viên “khách sạn”. Nó giống như một thị trấn thùng một tầng.
Xie tìm thấy căn phòng của mình, ở khu E8, sau một cánh cửa sắt, sau khi anh đi dọc theo những con đường nền sỏi và lề đường với cỏ nhân tạo, được chiếu sáng đầy đủ, qua những chiếc lều khổng lồ dùng làm phòng ăn và khu thùng lớn chứa cửa hàng tạp hóa, và tất cả những chiếc thùng nhỏ bán thực phẩm, cà phê, dược phẩm hoặc quạt máy. Cách không xa phòng anh là phòng tập thể dục ngoài trời và một khung viên mở có kích thước bằng một sân bóng đá, nơi mọi người có thể tụ tập để xem các trận bóng đá trên màn hình lớn,
Bên trong phòng của anh, nó trông giống như hình ảnh quảng cáo lần đầu anh thấy trên mạng. Điều hòa giữ cho nó đủ mát và Wi-fi hoạt động. Có hai cửa sổ nhỏ để cho chút ánh sáng lọt vào. Anh cảm thấy nhẹ nhõm khi biết rằng cửa phòng có khóa.
Sau năm đêm ở đây, anh phải chọn có nên thuê nữa không?
Xie cân nhắc. Anh nghĩ rằng cách làm chỗ trú như phòng anh có thể là đáp số hay cho những người vô gia cư ở Mỹ hay Gia Nã Đại, nhưng hầu như không phải là một căn phòng cho người du lịch.
Sau một lúc suy nghĩ, anh nói - “Tôi chắc sẽ đặt thêm vài đêm”.
Qatar có dân số chỉ khoảng ba triệu người. Những người hâm mộ từ khắp nơi trên thế giới đổ xô đến các sân vận động World Cup ở Doha để xem bốn trận đấu mỗi ngày phải ở một nơi nào đó. Hầu hết các khách sạn vẫn có chỗ, và Doha cung cấp một loạt các loại phòng khách sạn khác nhau. Thêm nữa, một số du khách đã đặt chỗ trên các tàu du lịch cập cảng được đưa vào dịp này.
Tuy nhiên, đối với nhiều người hâm mộ - đặc biệt là những người thích phiêu lưu hoặc thích hay cần tiết kiệm - nơi mà họ tìm thấy trên mạng vừa túi tiền thì lại không giống các phòng ngũ cho người du lịch trong bất cứ nơi nào mà họ đã đi du lịch.
Rốt cuộc, Qatar biết cách xây dựng những khu nhà ở tiện dụng khổng lồ cho cư dân tạm thời. Vùng ngoại ô bụi bặm của Doha có rất nhiều khu dân cư rộng lớn không khác gì khu vực này, với những cái tên như Thị trấn Châu Á và Khu công nghiệp, là nơi cắm trại lâu dài của những người lao động nhập cư làm hầu hết các công việc xây dựng và dịch vụ ở Qatar. Các nhà tổ chức World Cup dường như đã sử dụng khái niệm này như một giải pháp chỗ ở cho khách hâm mộ.
Không phải tất cả các “phòng khách sạn” đều có hình hộp như một công-ten-nơ vận chuyển. Tại một ngôi làng dành cho người hâm mộ cao cấp hơn tên là Al Khor, nằm cách trung tâm Doha 40 phút lái xe về phía bắc gần bãi biển, khái niệm chỗ ở là “lều cắm trại của người Ả Rập”. Nơi đây, du khách ở trong lều bạt được trang trí bằng đồ nội thất, hệ thống ống nước, tivi và tủ lạnh. Có một hồ bơi, một nhà hàng, một loạt các cửa hàng nhỏ và một “khu vui chơi” với một hố lửa lớn và TV màn hình lớn. Giá được quảng cáo trong tuần này ở khu cắm trại Ả Rập là hơn 400 đô la một đêm.
Ở nơi rẻ hơn là Thành phố Caravan, một khu ở với khoảng 1.000 nhà di động. Giá ở đó bắt đầu từ khoảng 115 đô la một đêm.
Nhưng sự lựa chọn phổ biến hơn nhiều là các thùng chứa công-ten-nơ, mà các nhà tổ chức đã khéo léo đổi tên thành “ca-bin”. Về cơ bản, chúng là các công viên với hàng ngàn thùng chứa công-ten-nơ, và có ba công viên như vậy ở thành phố Doha chỉ dành cho thời gian của giải đá banh.
Công viên được gọi là Công viên Tự do, nơi Xie ở, có một bầu không khí im lặng, giữa tiếng ồn từ những chiếc máy bay bay thấp đến và đi khỏi sân bay gần đó, sự im lặng một phần không nhỏ là do không có ai được uống rượu trong khuôn viên. (Các khách sạn là một trong số ít nơi ở Qatar được phép bán rượu.) Có một loạt đường phố chính, một con đường trải cỏ vàng được dùng làm nơi đi dạo cho mọi người.
Về phía chân trời, bãi cỏ vàng dẫn vào một khu vực xây dựng, nơi những ngày sau lúc giải đấu đã bắt đầu, máy móc hạng nặng vẫn đang sắp xếp thêm nhiều công-ten-nơ. Trong bóng tối, các nhóm công nhân vẫn nối điện nước, chuyển đồ đạc và dọn dẹp các căn hộ cho khách sắp đến trong những ngày và tuần tới.
Khi Xie đến vào thứ Sáu, anh ấy là một trong những người đầu tiên nhập cư vào công viên công-ten-nơ. Đến thứ Ba, ngôi làng rất đông đúc và vô tổ chức. Việc chờ đợi chỉ đơn giản là để đăng ký mất hàng giờ. Những chiếc xe điện được đưa đến để đưa mọi người đến những căn phòng xa xôi của họ. Xie cho biết anh đã cho tiền huê hồng cho người đàn ông đã đưa anh đến phòng trọ cách đây vài ngày. Nhưng hôm nay, nhiều chiếc xe điện không còn chạy được vì những bình điện đã hết bình.
Fava và Almeida, đính hôn vào năm tới, đến từ Brazil. Giống như Xie, họ đặt căn phòng công-ten-nơ mà không biết phải mong đợi điều gì, nhưng giá cả phù hợp. Almeida cho biết các khách sạn ở trung tâm thành phố đã được đặt trước hoặc cao hơn nhiều so với túi tiền của họ.
Sau một chuyến bay dài (và một chuyến bay bị lỡ), họ đã chờ gần ba giờ vào thứ Ba để đứng xếp hàng làm thủ tục. Fava và Almeida cuối cùng cũng lấy được chìa khóa, để đến một căn phòng đã có người ở.
Một căn phòng mới - theo đúng nghĩa đen - đã được dàn xếp bởi nhân viên phục vụ. Tuy nhiên, nó đã ở rất xa tại bề rìa của công viên, cách xa với mọi thứ. Có hai giường đơn, không phải một giường cỡ hai người mà họ đã đặt. Mọi thứ đều bị bao phủ bởi một lớp bụi có thể nhìn thấy rõ. Những người dọn dẹp vẫn chưa đến dãy “phòng” của họ.
Fava bày tỏ lo lắng rằng người khác có thể bị trao nhầm chìa khóa và vào căn hộ của họ lúc nửa đêm. Họ có thể để đồ đạc của mình ở đây một cách an toàn khi họ đi xem trận đấu không?
Có người gõ cửa. Fava và Almeida chắc chắn rằng đó là một vị khách khác, bị gửi nhầm. Nhưng thật ra người ấy là một người thợ đến xem để đảm bảo tủ lạnh hoạt động. Tủ lạnh trong phòng dường như đang chạy.
Fava thử buồng tắm và vòi nước. Nó phun một luồng nước nóng mạnh. Họ đã cười vui thú.
“Tôi đã nói với Gihana rằng chúng ta nên hạ thấp kỳ vọng của mình, mong đợi điều tồi tệ nhất,” Almeida nói. “Bởi vì nó không phải là một khách sạn.”
Nguồn: John Branch. Peek Inside a $200-a-Night ‘Room’ at the World Cup in Qatar. The New York Times. Nov. 23, 2022.
https://www.nytimes.com/2022/11/23/sports/soccer/qatar-world-cup-shipping-containers.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét