Thứ Năm, 5 tháng 1, 2023

Vĩnh Liêm: Nguồn thơ dậy lửa Phần 2

(Nỗi lòng của người Chưa Thua Cuộc)

Nếu tính từ ngày 30-4-1975, một số người Việt tị nạn tại Hoa Kỳ đã sống qua 47 năm. Sống ở Mỹ đã 47 năm rồi thì chúng ta có cảm giác như thế nào? Chúng ta có nhớ quê hương hay không? Chúng ta có làm được điều gì để giúp đồng bào ở quê nhà sớm thoát khỏi ách kềm kẹp của bạo quyền CS hay không? Tôi thiết nghĩ rằng có thể đã có một số người làm được nhiều điều hữu ích cho đồng bào ruột thịt ở quê nhà. Riêng cá nhân Vĩnh Liêm thì chỉ biết dùng giấy bút để bày tỏ nỗi lòng trắc ẩn của mình qua những vần thơ. Nay, Vĩnh Liêm gom góp lại những bài thơ ấy, tạm gọi là “NGUỒN THƠ DẬY LỬA”. Tác giả chia nó làm 7 phần, sắp xếp theo những ý tưởng (chủ quan) như sau:

PHẦN I: GIẢI PHÓNG (những hành động đốt sách và kinh tế mới của VC…)

PHẦN II: CON ĐƯỜNG CỦA “BÁC” (những chiêu bài hòa đàm, hòa bình, hiệp định…)

PHẦN III: ĐỔI MỚI (những bùa phép, chính sách, bao cấp, cởi trói, kinh tế mới…)

PHẦN IV: ĐỊNH HƯỚNG (xã hội chủ nghĩa, quốc doanh, thị trường, sở hữu hóa toàn dân…)

PHẦN V: KẺ THÙ LỊCH SỬ (Hồ Chí Minh, Võ Văn Kiệt, cán bộ VC cao cấp…)

PHẦN VI: GIỤC LÒNG ÁI QUỐC (nhắc nhở thanh niên lòng yêu nước)

PHẦN VII: THA THIẾT (nỗi lòng ái quốc đối với quê hương)

Xin mời quý vị ghé mắt qua những dòng thơ tạm gọi là “dậy lửa” do Vĩnh Liêm đã làm trong suốt 47 năm xa quê hương. 

(Thung lũng Liên-Sơn, 31-12-2022)

VĨNH LIÊM


-------------

(Kỳ 2 - Tiếp theo kỳ 1)

PHẦN I: GIẢI PHÓNG (những hành động đốt sách, kinh tế mới của VC…)


6. LỬA TỰ-DO TÔN-GIÁO

(Lửa tự phát từ trong lòng Dân tộc)


Lửa bùng khắp cả mọi miền đất nước,

Lửa dâng cao, lửa bắt cháy tràn lan.

Ngọn lửa hồng soi sáng cả giang san,

Lửa Tôn-Giáo đòi tự do hành đạo.


Lửa Phật-Giáo, Cao-Đài, Thiên-Chúa Giáo,

Lửa Tin-Lành, Lửa Phật-Giáo Bửu-Sơn,

Phật-Giáo Hòa-Hảo… sáng rực Trường-Sơn.

Lửa sôi sục trong lòng người dân Việt.


Cảnh đàn áp dã man ai cũng biết,

Bởi bạo quyền sợ Tôn-giáo tự do.

Sợ người dân được hưởng cảnh ấm no,

Thì Cộng sản sẽ không còn đất đứng.


Khi chúng sợ thì lòng dân thêm vững,

Chí kiên cường tranh đấu lại vùng lên.

Lửa đã bùng, càng cháy lẹ hơn tên,

Lửa đốt cháy cả triều đình u muội.


Đảng Cộng sản bây chừ đang hấp hối,

Liệu chúng còn bám víu được bao lâu?

Lửa táp vào chúng sẽ chạy đi đâu?

Mau sám hối để người dân tha thứ!


Đừng u muội ngông cuồng! Nên tự xử!

Hãy quay về Dân Tộc! Trở thành dân.

Đừng ngông nghênh, đắc tội với nhân dân,

Dân chỉ xử một lần thôi đấy nhé!


Lửa là lửa! Lửa rất ư mau lẹ,

Lửa táp vào, thân xác trở thành tro.

Lửa đòi quyền Tôn-Giáo được tự do,

Lửa tự phát từ trong lòng Dân tộc.


Lửa mạnh bạo như cuồng phong thảm khốc,

Chẳng ai ngăn được ngọn lửa bao giờ.

Xít-ta-lin (Stalin) sống lại cũng làm ngơ,

Vì “chủ nghĩa” đã lùi vào bóng tối.


Thứ “chủ nghĩa” từng gây nhiều tội lỗi,

Làm tương tàn chết chóc giữa anh em.

Làm thịt rơi máu đổ hãi hùng thêm,

Làm băng hoại bao giống nòi ưu tú.


Thôi đấy nhé! Nói bao nhiêu đã đủ,

Đừng u mê làm lửa giận, sùng thêm.

Lửa rực trời, lửa soi sáng màn đêm,

Hãy từ bỏ bạo quyền nhanh đi nhé!


(Đức Phố, 23-3-2001)


7. TÀU PHÙ HAY THIỆT!

(Tặng 4 Thái-Thú đang cai trị “tỉnh Việt Nam” của Tàu:

Hồ Ðức Mạnh, Mao Minh Triết, Giang Ðức Trọng, và Ôn Tấn Dũng)

 

Nước Việt mất từ năm năm-mươi-tám [1]

Bởi bàn tay bán nước Phạm Văn Ðồng. [2]

Lệnh của Hồ[3] là bán cả non sông,

Ðể làm đẹp lòng tham lam lũ Hán.[4]

 

Từ dạo ấy dân Việt Nam lâm nạn,

Hoàng-Trường-Sa hải đảo bị lâm nguy.

Hồ Chí Minh thì vẫn cứ cười khì,

Vì có Hán[5] bao che đường “giải phóng.”[6]

 

Dân Bắc Việt đã không còn sức sống,

Vẫn cúi đầu chịu khổ, chết phanh thây!

Còn Miền Nam ăn pháo kích hàng ngày,

Các trận chiến đều vô cùng khốc liệt…


Tội bán nước của Ðồng, Hồ, Chinh, Kiệt…[7]

Tội giết dân của Dũng, Giáp, Mười, Thanh…[8]

Kể làm sao cho hết tội rành rành,

Chép sao hết những khổ đau chồng chất!

 

Bây giờ tới Ải Nam Quan, Bản Giốc…

Hiến cho Tàu bằng giấy trắng mực đen.[9]

Ðảng[10] vui mừng vì được giấy ban khen,

Trung với Hán, răng với môi không hở.

  

Cũng chưa hết! Ðất Tây Nguyên mầu mỡ,

Bọn Tàu Phù chảy nước miếng thèm thuồng,

Thì Ðảng ta cũng hoan hỉ dâng luôn,

Khai thác mỏ beauxite[11] làm kim loại…

 

Khá khen bọn Tàu Phù này quá giỏi!

 

(Ðức Phố, 08-03-2008)

[1] 1958

[2] Phạm Văn Ðồng, đương kiêm Thủ Tướng của Bắc Việt.

[3] Hồ Chí Minh ra lệnh cho Phạm Văn Ðồng ký văn thư gửi

      Chu Ân Lai, Thủ Tướng của Trung Cộng, tán thành

      quyết định về hải phận của Trung Cộng, trong đó bao

      gồm cả Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam.

[4] Hán Cộng Mao Trạch Ðông và tập đoàn Trung Hoa Cộng Sản.

[5] Ðảng Cộng Sản Trung Hoa, tức Trung Cộng.

[6] Ðánh chiếm/cưỡng chiếm VNCH.

[7] Phạm Văn Ðồng, Hồ Chí Minh, Trường Chinh, Võ Văn Kiệt.

[8] Văn Tiến Dũng, Võ Nguyên Giáp, Ðỗ Mười, Nguyễn Chí Thanh.

[9] Hiệp ước biên giới đất liền Việt-Trung được ký kết tháng 12 năm 1999.

      Bản đồ cho thấy VN đã mất một số đất cùng các di tích lịch sử của

      3 tỉnh Cao Bằng (Thác Bản Giốc), Lạng Sơn (Ải Nam Quan), và Lào Cai.

[10] Ðảng Cộng Sản Việt Nam, tức Việt Cộng.

[11] Phiên âm tiếng Việt thành Bọ-xít, tiếng Mỹ thành Bullshit.


8. DÂN VIỆT KHOÁI ĂN SANG

(Chính sách Ðảng: Sáng ăn khoai)

 

Toàn dân Việt khoái ăn sang là chắc!

Bởi sáng nào dân Việt cũng ăn khoai!

Ðảng giàu to, mặc dân đói dài dài!

Tiền thu nhập, Cán cao xin giữ đỡ.

 

“Dân làm chủ”, Ðảng chỉ là “đầy tớ”!

Sao dân tình còn bất mãn làm chi?

Ðảng “vì dân” nên Ðảng cứ ngủ khì,

Ðâu còn sức! Vì Ðảng giàu quá mức.

 

“Ðừng vọng ngoại, rồi hồ đồ bực tức!

“Bọn ngụy quyền chỉ phá đám mà thôi.

“Ðám ngụy quân vì thất nghiệp, ngồi rồi

“Nên bươi móc khi trà dư tửu hậu.”


“Phải lao động, phải kiện toàn, phấn đấu,

“Các nước ngoài sẽ bỏ vốn đầu tư.

“Toàn dân ta nên theo đuổi nghiệp dư,

“Ðể kinh tế nước nhà phồn thịnh mãi.”

 

Lời vàng ngọc ấy của Phan Văn Khải,

Nên hôm nay Nguyễn Tấn Dũng hùa theo.

Ðảng quá giàu, còn dân đói móc meo!

Lời Ðảng nói chỉ là lời lừa bịp!

 

Hãy thức tỉnh! Ngày mai không còn dịp!

 

(Đức Phố, 07.07.2008)


9. HÃY CÙNG NHAU NHẤT TRÍ!

 

Lòng căm phẫn dâng tràn nhiều thập kỷ,

Dân khốn cùng bởi vì bọn độc tài.

Sống qua ngày nên chẳng có tương lai,

Ðời vất vả – tôi đòi cho lãnh tụ!

 

Kiếp tôi mọi mà vẫn còn chưa đủ!

Ðến bao giờ mới thoát khỏi cùm gông?

Ðồng bào ơi! Ta phải nói thật lòng!

Không thể để độc tài cai trị mãi!

 

Vì hèn nhác hay vì lòng sợ hãi?

Sợ chết ư? Sợ bạo lực hung tàn?

Sống ươn hèn, sợ gặp cảnh gian nan,

Thì cuộc sống chẳng còn chi ý nghĩa!

 

Hãy đứng dậy! Hãy nêu cao Chính Nghĩa!

Hãy đòi quyền DÂN CHỦ với NHÂN QUYỀN.

Vì TỰ DO là quyền lợi thiêng liêng,

Không thể để cho bạo quyền hống hách!


Lịch sử Việt đã nhiều lần hiển hách,

Hà cớ gì ta lại sợ Việt gian?

Cộng Sản là một thứ đảng tham tàn,

Bán đất, biển… – làm điêu tàn đất nước!

 

Hãy thức tĩnh! Ðừng ươn hèn, nhu nhược!

 

(Ðức Phố, 25-02-2011)


10. KÌA! NÓ ÐANG TỚI!

 

Nó đang tới! Từ Libya Dân Chủ!

Chỉ mấy ngày bạo chúa bị lật nhào!

Ðấy! Lòng dân phẫn nộ đã dâng cao,

Thì bạo chúa phải tìm đường tẩu thoát.

 

Có gì vững khi lòng dân dứt khoát?

Phải chuyển quyền cho thích hợp lòng dân.

Thời đại nầy đâu còn cảnh mị dân,

Ðể độc đảng, độc tài, cùng độc trị!

 

Nó đang tới! Bọn Ba Ðình chuẩn bị!

Chuyển nhượng quyền cho “Cách Mạng Hoa Lài”.

Vì các ngươi chẳng còn có ngày mai!

Ðừng ngu xuẩn chống lại Quyền Dân Tộc!

 

Trước vận nước, đừng u mê, xuẩn ngốc!

Mà dùng quyền bạo lực của Công an.

Càng u mê – càng chứng tỏ lòng tham,

Càng bám víu – càng tỏ ra bất lực.


Hãy tĩnh ngộ! Hãy tỏ ra tri thức!

Thuận lòng dân tức là thuận lòng Trời!

Quyền TỰ DO là quyền lợi muôn nơi,

Không thể chống quyền con người phải có.

 

Nó đang tới! Tới Việt Nam rồi đó!

Nó thương người nên nó tới Việt Nam.

Bạo quyền ơi! Hãy ý thức lòng tham,

Ðừng đàn áp các con yêu Tổ Quốc.

 

Hãy thức tỉnh! Vì chủ quyền Dân Tộc,

Mà bàn giao cho chính thể Quốc Dân.

 

(Ðức Phố, 28-02-2011)


11. HÃY VỮNG TÂM TIẾN BƯỚC

 

Ðồng bào hỡi! Hãy vững tâm tiến bước!

Chẳng sợ gì cường lệnh của Ba Tàu.

Chớ sợ chi Bộ Chính Trị già Mao,

Trong số đó có tên Nông Ðức Mạnh.

 

Chớ nên sợ bọn bạo quyền hống hách,

Chẳng sợ gì nền pháp trị Công An.

Ðồng bào ơi! Nó là lũ tham tàn,

Nếu ta sợ thì bạo quyền lên mặt.

 

Nếu ta chết vì những điều khuất tất,

Vì bạo quyền đã đàn áp dã man.

Vì Cộng nô chỉ là lũ tham tàn,

Làm tôi tớ cho bạo quyền phương Bắc.


Ðồng bào hỡi! Ta lẽ nào nhắm mắt?

Ðể bạo quyền bán rẻ đất Ông Cha?

Lẽ nào ta không chống lại gian tà?

Ta nhu nhược vì yếu hèn, sợ hãi?

 

Ðồng bào hỡi! Nên vững tâm nhìn lại!

Ðất Cha Ông đã thấm giọt máu đào!

Lẽ nào ta ngậm miệng, chẳng thương nhau?

Ðành hèn nhát, im lìm không cất tiếng?

 

Ðất Tiên Tổ là hồn thiêng linh hiển,

Ðồng bào ơi! Nên thức tỉnh mau đi!

Hãy vững tin! Ta chẳng biết sợ gì,

Dù phương Bắc có hung tàn, man rợ…


Bọn Chính Trị là lũ người ấm ớ,

Theo lệnh Tàu đàn áp đám dân đen

Sai Công an làm những chuyện thấp hèn

Vì lệnh Ðảng chỉ biết dùng vũ lực.

 

Nay đất nước đã đến hồi ô nhục,

Há lẽ nào quần chúng lại làm ngơ?

Ta sợ ai? Chờ đợi đến bao giờ?

Hãy lật đổ bọn bạo quyền bán nước!

 

Cám ơn bạn là những người dũng lược,

Hãy xuống đường lật đổ bạo quyền đi!

 

(Ðức Phố, 24-07-2011)

VĨNH LIÊM

(Còn tiếp kỳ sau)



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét