(Nỗi lòng của người Chưa Thua Cuộc)
Vĩnh Liêm
Nếu tính từ ngày 30-4-1975, một số người Việt tị nạn tại Hoa Kỳ đã sống qua 48 năm. Sống ở Mỹ đã 48 năm rồi thì chúng ta có cảm giác như thế nào? Chúng ta có nhớ quê hương hay không? Chúng ta có làm được điều gì để giúp đồng bào ở quê nhà sớm thoát khỏi ách kềm kẹp của bạo quyền CS hay không? Tôi thiết nghĩ rằng có thể đã có một số người làm được nhiều điều hữu ích cho đồng bào ruột thịt ở quê nhà. Riêng cá nhân Vĩnh Liêm thì chỉ biết dùng giấy bút để bày tỏ nỗi lòng trắc ẩn của mình qua những vần thơ. Nay, Vĩnh Liêm gom góp lại những bài thơ ấy, tạm gọi là “NGUỒN THƠ DẬY LỬA”. Tác giả chia nó làm 7 phần, sắp xếp theo những ý tưởng (chủ quan) như sau:
PHẦN I: GIẢI PHÓNG (những hành động đốt sách và kinh tế mới của VC…)
PHẦN II: CON ĐƯỜNG CỦA “BÁC” (những chiêu bài hòa đàm, hòa bình, hiệp định…)
PHẦN III: ĐỔI MỚI (những bùa phép, chính sách, bao cấp, cởi trói, kinh tế mới…)
PHẦN IV: ĐỊNH HƯỚNG (xã hội chủ nghĩa, quốc doanh, thị trường, sở hữu hóa toàn dân…)
PHẦN V: KẺ THÙ LỊCH SỬ (Hồ Chí Minh, Võ Văn Kiệt, cán bộ VC cao cấp…)
PHẦN VI: GIỤC LÒNG ÁI QUỐC (nhắc nhở thanh niên lòng yêu nước)
PHẦN VII: THA THIẾT (nỗi lòng ái quốc đối với quê hương)
Xin mời quý vị ghé mắt qua những dòng thơ tạm gọi là “dậy lửa” do Vĩnh Liêm đã làm trong suốt 48 năm xa quê hương.
(Thung lũng Liên-Sơn, 26-01-2023)
VĨNH LIÊM
-------------------
PHẦN V: KẺ THÙ LỊCH SỬ (Hồ Chí Minh, Võ Văn Kiệt, cán bộ VC cao cấp…)
(Kỳ 1)
1. NẾU TẤT CẢ
Nếu tất cả mọi người đều ý thức
Sự Tự Do là cao cả, thiêng liêng.
Qúi hơn Vàng và giá trị hơn Kim cương
Thì Cộng sản đã chết từ trứng nước.
Nếu tất cả mọi người không khiếp nhược
Chẳng trông chờ vào thế lực ngoại bang.
Không cúi đầu và gọi dạ bảo vâng
Thì Cộng sản đã không còn đất đứng.
Nếu tất cả mọi người đều ngay thẳng
Biết tự cường, dẹp bỏ mọi lòng tham.
Không kết bè gây nhũng lạm Miền Nam
Thì Cộng sản không dễ gì thắng nổi.
Nếu tất cả mọi người cùng một khối
Bớt ăn tiêu, không phí phạm của công.
Biết cùng nhau chung sức, quyết một lòng
Thì Cộng sản đã hết đường bành trướng.
Nếu tất cả mọi người cùng chí hướng
Quyết diệt thù và kiến thiết giang san.
Qúi Tự Do – không riêng nước Việt Nam
Thì Cộng sản đã co đầu rúc cổ.
Nếu tất cả mọi người đều giác ngộ
Từ năm Châu quyết trở ngược thế cờ.
Sẽ có ngày gây dựng lại cơ đồ
Và tận diệt mối nguy cơ Cộng sản.
Xin tất cả hãy mau mau thức tỉnh,
Xin anh em cùng nối lại vòng tay.
Họa diệt vong chớ nên để lâu ngày,
Hận vong quốc chẳng bao giờ rửa sạch!
(Suối Bạc, 27-10-1980)
VĨNH LIÊM
---------------
2. HÃY ĐỨNG DẬY!
NGƯỜI VIỆT NAM KIÊU HÙNG!
Hãy đứng dậy!
Người Việt-Nam kiêu hùng!
Hãy đứng dậy!
Tiêu diệt kẻ thù chung.
Đây tâm huyết
Của người dân nước Việt
Gửi đến anh em
Giòng giống Lạc Hồng
Chúng ta hãy
Chung sức
Một lòng
Quyết đánh đuổi
Bọn ngụy quyền Hà Nội
Đất nước gông cùm
Trước cơn nguy biến
Há lẽ nào
Chúng ta lại làm ngơ?!
Lửa Tự Do
Nung chí khí
Phất cờ
Vì chính nghĩa
Ắt có ngày tất thắng
Chuyện quốc nạn
Không thể coi như
Chuyện trời mưa nắng
Phải quyết tâm
Cùng nỗ lực
Không sờn
“Đến bao giờ
Lấy lại được giang san” (*)
Không nản chí
Không ngại ngùng
Nhu nhược
Chúng ta còn nhớ
Ông cha thuở trước
Ý chí kiên cường
Hào khí ngất trời
Lửa căm thù
Bốc dậy nơi nơi
Thề quyết rửa nhục
Thu giang sơn về một mối
Chúng ta
Con giòng cháu dõi
Lẽ nào khiếp nhược?
Ngại hy sinh?
Sẽ có một ngày
Ta thấy lại bình minh
Trên đất nước
Mọi người đều no ấm…
****
Hãy đứng dậy!
Người Việt-Nam kiêu hùng!
Hãy đứng dậy!
Tiêu diệt kẻ thù chung.
(Suối Bạc, 19-02-1981)
VĨNH LIÊM
(Ghi chú: Nhạc sĩ Lâm Hoài Vũ, Ý Đại Lợi,
đã phổ nhạc bài thơ nầy năm 1982)
(*) Ý thơ trong “Tiếng Vọng Từ Đáy Vực”.
---------------
3. LOÀI ĐỘNG VẬT MỚI
Giông tố bắt đầu
Từ chủ nghĩa Duy-Vật
Thổi vào Việt Nam những luồng gió độc
Trải qua nhiều thế hệ ông cha
Cúi đầu khuất phục
Sự tàn độc thấm dần vào cốt tủy
Hủy diệt con người
Còn lại một loài động vật
Biết ăn, uống, nói, cười
Mang tâm hồn Ác Quỷ.
Không gì lạ
Vì “cơ thể do vật chất cấu thành”
Trái tim không còn rung động
Bản tánh hung hăng
Đua đòi chém giết
Đấu tố, cải tạo, học tập, kiểm thảo...
Những hình thức hủy diệt con người
Để tiến dần đến vô sản
Và bắt đầu lại
Thời kỳ ăn lông ở lổ.
Kinh nghiệm ba mươi năm
Bảo vệ lý tưởng Tự Do
Chúng ta đã thấy
Mầm diệt chủng báo hiệu
Ác Quỷ mở chiến dịch tấn công
Núp dưới chiêu bài “xã hội chủ nghĩa”
Không riêng nước Việt Nam
Mà trên toàn thế giới.
Hãy giăng ra mảnh lưới
Ôi mảnh lưới Việt Nam thiêng liêng!
Bắt trọn ổ loài Ác Quỷ
Mang tên Cộng Sản
Rạch mật moi gan
Xem loài động-vật-mới
Trí khôn cấu thành bằng vật chất
Nặng bao nhiêu gờ-ram
Mà hút máu đồng bào Việt Nam
Không biết gớm.
Hỡi con người trên mặt đất!
Hãy cùng nhau chung sức!
Diệt Ác Quỷ bạo tàn
Loài-khủng-long-mới của thế kỷ
Nếu Con Người không muốn tự hủy.
(Suối Bạc, 16-04-1981)
VĨNH LIÊM
---------------
4. HỎI TỘI VIỆT GIAN HÀ NỘI
(Trường Chinh, Hồ chí Minh, Phạm văn Đồng, Võ nguyên Giáp)
Này hỡi bọn Việt gian Hà Nội!
Bao nhiêu năm cướp của giết người.
Tay vấy máu, lòng đầy tội lỗi,
Sao chưa ngưng tha chết cho người?
Này hỡi bọn Việt gian Hà Nội!
Miệng tanh hôi yêu nước thương nòi.
Lòng lang sói sao chưa sám hối?
Có nghe chăng oán hận ngút trời?
Ðánh đuổi Mỹ, hô hào cứu nước,
Nước vẫn còn, sao lại lo toan?
Mỹ đã đuổi, rước vào Sô Viết,
Tội Việt gian có biết hay không?
Tội bán đứng linh hồn cho quỷ,
Tội đem thân đầy tớ Nga-Tàu.
Tội giết hại dân lành nhảm nhí,
Tội buôn dân trả nợ giết nhau.
Này hỡi bọn Việt gian Hà Nội!
Máu lương dân đã quá tội tình.
Ôi! Cuộc sống thật là khốn khổ!
Sức đâu còn làm vật hy sinh!
Này hỡi bọn Việt gian Hà Nội!
Mộng bá quyền còn được bao năm?
Sao bịt mắt quên đi nguồn cội?
Bọn vô thần bán rẻ lương tâm!
(Suối Bạc, 09-03-82)
VĨNH LIÊM
---------------
5. DỰNG NGỌN CỜ VÀNG
Cờ xa nước, thân cờ ủ rũ,
Nước vắng cờ, sầu hận mang mang.
Nước còn đó thương cờ lưu xứ,
Sọc đỏ tươi bên cạnh màu vàng.
Cờ nhớ Nước, lòng son dạ sắt,
Ðêm ngày mơ Cờ, Nước tương phùng.
Ngày hội lớn không còn bóng giặc,
Bóng Cờ Vàng lồng lộng gió xuân.
Trời hải ngoại cờ bay ngạo nghễ,
Cờ xuống đường tranh đấu Nhân Quyền.
Ngày Quốc Hận nhớ về Quê Mẹ,
Tiếng gọi Hồn Sông Núi thiêng liêng.
Ðêm Không Ngủ cờ say chiến đấu,
Ném căm hờn vào mặt quân gian.
Cờ xuất hiện, quân thù khiếp sợ,
Hãnh diện thay! Ôi ngọn Cờ Vàng!
Người tị nạn mang dòng máu Việt,
Yêu quê hương, yêu bóng Cờ Vàng.
Yêu Tổ Quốc trong từng tiếng nói,
Giống Tiên Rồng trên đỉnh vinh quang.
Xin tất cả cầm cờ quật khởi,
Chiếm Sài-Gòn, Hà-Nội, Huế đô...
Toàn dân viết lên trang sử mới,
Dựng Cờ Vàng, xây lại cơ đồ.
(Suối Bạc, 17-02-1982)
VĨNH LIÊM
(Ghi chú: Nhạc sĩ Châu Đình An đã phổ nhạc
bài thơ nầy năm 1982)
--------------
6. NHẤT ĐỊNH THẮNG
Nhất định thắng! Toàn dân nhất định thắng!
Ðây cờ vàng sọc đỏ hãy cầm tay.
Ta vùng lên thề quyết thắng phen này,
Cho nước Việt thanh bình và no ấm.
Kìa! Tổ Quốc, giang sơn ta hoa gấm,
Máu anh hùng tô điểm thắm non sông.
Nhân dân ta là dòng giống Lạc Hồng,
Không khuất phục bọn bạo quyền, đế quốc…
Vinh quang chết vẫn còn hơn sống nhục,
Cho cháu con không tủi hổ làm người.
Cho Tự Do gieo rắc khắp nơi nơi,
Cho nước Việt rạng ngời Ðông-Nam-Á.
Trang sử Việt vẻ vang – Ôi vô giá!
Lẽ nào ta không noi chí tiền nhân?
Trừ lũ yêu ma, diệt bọn vô thần,
Tẩy cặn bã thuyết Mác-Lê diệt chủng.
Nhất định thắng! Không sờn lòng nao núng,
Ðường ta đi do tiếng gọi thiêng liêng.
Bứt phá cùm gông, đạp bỏ xích xiềng,
Nhất định thắng bọn bạo quyền Cộng sản.
Ðồng tâm quyết bằng triệu lần viên đạn,
Quyền lực nào ngăn cản nổi đâu anh!
Lửa trong tim đốt cháy vạn trường thành,
Máu sôi sục sánh cùng bom nguyên tử.
Nhất định thắng! Ðừng chần chờ, do dự,
Triệu con tim đang nôn nóng từng giờ.
Cùng lên đường và tiếng thét thật to:
Nhất định thắng! Toàn dân nhất định thắng!
(Suối Bạc, 18-01-1982)
VĨNH LIÊM
(Ghi chú: Nhạc sĩ Châu Đình An đã phổ nhạc
bài thơ nầy năm 1982)
---------------
(Hết Kỳ 1 – Xem tiếp Kỳ 2)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét