Từ Đồng Tâm đến Cai Lậy:
Những bài học chính yếu
Nguyễn Quang Dy
Năm 2017 bắt đầu với sự kiện Đồng Tâm (4/2017) đầy kịch tính
và đang kết thúc với sự kiện BOT Cai Lậy (12/2017) còn nóng hổi và không kém bi
kịch. Trước đó một năm, vụ Formosa (4/2016) gây thảm họa môi trường miền Trung
làm cả nước rung chuyển, vẫn còn tiềm ẩn nhiều nguy cơ lớn như một quả bom nổ
chậm chưa được tháo ngòi. Đây là những vụ bê bối lớn tầm quốc gia, gây tắc nghẽn
về thể chế (institutional bottlenecks) vẫn chưa được tháo gỡ, làm “chính phủ kiến
tạo” mắc kẹt trong thế “tiến thoái lưỡng nan” (catch-22).
Đồng Tâm “cùng tắc biến”
Domino suy sụp quyền
lực, nhìn đâu cũng thấy cửa tử
VietTuSaiGon
7-12-2017
Có thể nói rằng sau gần 50 năm nắm quyền lãnh đạo toàn đất
nước Việt Nam, chưa bao giờ đảng Cộng sản Việt Nam gặp tình huống khó xử như hiện
nay. Và đáng sợ hơn cho họ là họ đang gặp thế chân vạc ngoại giao, một trong những
thế khó phá nhất của người độc tài bởi họ cũng là một trong những phần tử nằm
trong thế chân vạc này.
Thế chân vạc ngoại giao gồm nhiều thành tố nhưng trong đó,
ba yếu tố quan trọng: Đối ngoại Hoa Kỳ; Đối ngoại Trung Quốc và; Sự tồn tại của
đảng Cộng sản Việt Nam làm nên thế chân vạc này, và nó không phải là một chân vạc
vững chãi mà là một loại chân vạc không đồng chất, các chân vạc có thể trụ
không nổi và đổ sầm, dẫn đến đổ vạc, đổ bể mọi thứ…
Tạp ghi Phương Thơ
Thứ Sáu, 8 tháng 12, 2017
Đinh La Thăng và chứng
khoán Việt Nam
Đinh La Thăng bị bắt và bị
truy tố trước pháp luật, đó là dự đoán cũng không khó mấy. Tuy nhiên tôi nghiệm
ra rằng nếu có khởi tố và bắt chat thì con cá mập Hoàng Trung Hải - Bí thư
Thành ủy Hà Nội Hoàng Trung Hải, và ông bà 73 tuổi mê muội Chủ nghĩa Marx-Lenin
mới là kẻ đáng sợ hơn Đinh La Thăng, vì chỉ có những kẻ này mới có thực quyền
quyết định cho Tập đoàn Dầu khí Việt Nam hay Petrovietnam đầu tư qua xứ
Venezuela thua lỗ cả tỷ $ thì vô can đúng là chuyện lạ.
Kinh tế Việt Nam khởi
sắc hay ngược lại?
Phạm Chí Dũng
Thứ Năm, 7 tháng 12, 2017
Andy Mukherjee - cây bút bình luận về kinh tế và tài chính của
Bloomberg - trong một bài báo gần đây có tựa đề “(Nền kinh tế) Việt Nam không
còn là con cá bé nữa”, đã tỏ ra ngạc nhiên xen lẫn thán phục về “hệ thống ngân
hàng sạch hơn về nợ xấu, cổ phần hóa các doanh nghiệp Nhà nước đang diễn ra mạnh
mẽ, sự tham gia và chuỗi sản xuất điện thoại thông minh trong bối cảnh tình
hình kinh tế toàn cầu đang tốt hơn là những yếu tố đang giúp cho kinh tế Việt
Nam khởi sắc mà dấu hiệu là thị trường chứng khoán Việt Nam có tăng trưởng đột
biến” (Bài “Kinh tế Việt Nam có dấu hiệu khởi sắc”, VOA tiếng Việt 29/11/2017).
Nói thêm lần cuối về
chuyện thuế Facebook
Nguyễn Vạn Phú
Đến hẹn lại lên, cứ dăm bữa nửa tháng lại có một bài báo hay
một ý kiến than trách chuyện các tập đoàn nước ngoài kinh doanh dịch vụ xuyên
biên giới tại Việt Nam, tiền thì thu nhiều mà thuế không phải nộp đồng nào. Vấn
đề là câu chuyện này không có gì mới, đã rộ lên mấy năm nay, vì sao đến nay vẫn
chưa tìm ra cách hóa giải? Và có đúng là cơ quan thuế đang bó tay, không thu được
thuế từ Facebook hay Google không?
Nhà nước đang nắm đằng cán
Nói đến nghĩa vụ thuế của Facebook hay Google thì trước hết
phải xác định cho chính xác quy mô thị trường quảng cáo trực tuyến của Việt
Nam. Theo số liệu của TS. Đinh Lê Đạt, một chuyên gia trong lĩnh vực quảng cáo
trực tuyến, thì tổng doanh thu quảng cáo trực tuyến của thị trường Việt Nam năm
2014 là 216 triệu đô la Mỹ và năm 2015 ước tính 329 triệu đô la Mỹ. Trong đó phần
bánh của hai gã khổng lồ Google và Facebook tăng chóng mặt, lên đến lần lượt 65
triệu và 80 triệu đô la Mỹ cho năm 2014; còn năm 2015 là 100 triệu cho Google
và 140 triệu đô la Mỹ cho Facebook.
Điểm tin báo ngày Thứ sáu 8 tháng 12 năm 2017
Kinh tế Mỹ 'sẽ tăng tốc
sau giảm thuế'
Tiến sĩ Phạm Đỗ Chí Gửi cho BBC từ Hoa Kỳ
5 tháng 12 2017
Sau một thời gian dài bàn cãi sôi nổi về dự luật cải cách
thuế của Tổng thống Donald Trump, sáng sớm thứ Bảy 2/12/2017, Thượng viện đã bỏ
phiếu.
Tổng thống Trump tuyên bố đây là lần giảm thuế lớn nhất
trong lịch sử
Tuy số phiếu thuận và chống chỉ cách nhau có 2, nhưng ông
Trump đã thắng, vì "winner takes all" (người thắng lấy hết) như người
Mỹ thường nói. Thí dụ như dù đội banh chỉ thắng vì "overtime" - ra
ngoài giờ - thì cũng vẫn là toàn thắng, được dân chúng vỗ tay, còn đội thua -
dù chỉ thua rất ít, cũng là thua hoàn toàn, phải lủi thủi ra về.
Sua cuộc bỏ phiếu này thì hầu như chắc chắn rằng ông Trump sẽ
có thể ký thành luật trước Lễ Giáng Sinh để 2018 sẽ bắt đầu thời điểm cất cánh
mới của nền kinh tế Mỹ, sau kết quả khả quan của năm nay.
Nhà lý luận cung đình
của Trung Quốc Sự trỗi dậy của Vương Hỗ Ninh
Ryan Mitchell: China's
Crown Theorist
Foreign Affairs, 4 December 2017
Foreign Affairs, 4 December 2017
Ryan Mitchell (*)
Người dịch: Huỳnh Hoa
Ngày 25/10/2017 khi bảy người mặc âu phục đen bước lên sân
khấu đại lễ đường nhân dân ở Bắc Kinh để ra mắt các thành viên ủy ban thường vụ
bộ chính trị đảng Cộng sản Trung Quốc, chỉ có một khuôn mặt gây ngạc nhiên. Đó
là Vương Hỗ Ninh (Wang Huning) – một lý thuyết gia lâu năm của đảng, một cựu
giáo sư về chính trị quốc tế trường đại học Phúc Đán (Fudan) ở Thượng Hải. Ít
người dự đoán được ông Vương sẽ thăng tiến tới tầng cao nhất của đảng Cộng sản
Trung Quốc, nhưng bây giờ, vị học giả có thời ẩn dật, có tiếng trầm lặng và thận
trọng, sẽ có uy quyền về ý thức hệ chỉ sau chủ tịch Tập Cận Bình.
Chính sách ngu dân
trong lịch sử Trung Quốc
Tháng Mười Hai 8, 2017
Tác giả Li Zhongqin
Lâm Duyên dịch
Chỉ cần thể chế toàn trị còn tồn tại, trên dưới cùng ngu là
không thể tránh khỏi. Chỉ có xây dựng được cơ chế ràng buộc quyền lực hiệu quả,
nhân dân có đủ tự do ngôn luận, mới có thể hy vọng đánh bật gốc quy luật “trên
dưới cùng ngu”.
Từng có tổng kết cho rằng lịch sử Trung Quốc có “mười định
luật lớn”, bao gồm: đũa ngà voi, thỏ chết chó hầm, bao vây xu nịnh, dè chừng kẻ
thù, kéo kết bè đảng, Hoàng Tôn, xử trảm năm đời, quyền lớn hiếp chủ, da lông,
chính quyền từ báng súng [1]; những định luật này không sai, nhưng tôi cảm thấy
chưa đủ, ít nhất cần thêm vào một định luật: “Định luật trên dưới cùng ngu”.
Cái gọi là “Định luật trên dưới cùng ngu”, là chỉ trong xã hội
chuyên chế, kẻ thống trị thực hành chính sách ngu dân; có “chính sách ngu dân”
tất sẽ xuất hiện “đối sách ngu quân” trong triều đình và dân chúng. Đây gọi là
“trên dưới cùng ngu”. Hệ quả của “trên dưới cùng ngu” là trên có hôn quân, dưới
có ngu dân, xấu thắng tốt thua, luân lý hao mất, xã hội đen tối, giả dối lên
ngôi, hủ bại lạc hậu, hèn hạ bạc nhược.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét