Thứ Tư, 21 tháng 12, 2022

Conrad Black * - Hoa Kỳ: Một điểm bất động chính trị 

Doanh Doanh biên dich

Một điểm bất động chính trị

Cựu Tổng thống Donald Trump nói chuyện tại Palm Beach, Florida, hôm 15/11/2022. (Ảnh: Joe Raedle/Getty Images) 

Cuối cùng, với sự kết thúc của các cuộc bầu cử giữa kỳ cùng với chuỗi thành công thường thấy của Đảng Dân Chủ trong việc kiểm đếm các phiếu bầu đến muộn, Hoa Kỳ đã đạt đến một sự bất động chính trị chưa từng có. 

Hiện tượng Trump chưa biến mất hoàn toàn, nhưng đã bị đình trệ. Sự phản đối từ Đảng Dân Chủ đối với ông ấy và từ hầu hết các thành viên Đảng Cộng Hòa trước thời đại ông Trump quá cuồng loạn đến mức với bất kỳ ý tưởng nào, thậm chí ngay cả một lời cầu khẩn về việc ông ấy bắt đầu quay trở lại Tòa Bạch Ốc, đều gây ra sự gièm pha điên loạn trên các hãng truyền thông chính trị quốc gia vốn bài xích ông Trump quá khích và kích hoạt lại bộ máy công tố của Đảng Dân Chủ, chính thức là Bộ Tư pháp, về cơ bản là một nhiệm vụ để tiêu diệt ông Trump trong sáu năm qua. 

 

Bất kỳ sự xuất hiện đầy tin cậy nào của vị cựu tổng thống (TT) này trong vai trò ứng cử viên đều tạo ra bầu không khí hỗn loạn ngột ngạt trong đời sống của công chúng Mỹ, đến mức đất nước này nhanh chóng mệt mỏi với điều đó và ông Trump phải chật vật trong các cuộc bầu cử. Ngay cả những ai tin rằng ông Trump đã bị tấn công một cách bất công và có lẽ đã bị cướp quyền tái tranh cử một cách bất hợp pháp, cũng có xu hướng phản đối việc tái tranh cử của ông. Điều này là bởi vì chỉ những người trung thành thực sự của ông ấy, khoảng 40% cử tri dường như là bất động (bất chấp niềm tin của nhóm Never Trump rằng số lượng cử tri của họ đã giảm trong hai năm qua), mới có thể chịu đựng được sự ồn ào và hỗn loạn đi kèm với cả sự nghi hoặc rằng ông Trump đang nghĩ về việc giành lại chức vụ quan trọng mà ông và hàng triệu người theo dõi ông tin rằng ông đã bị bãi nhiệm một cách bất công. 

Cuộc đột kích gần như chắc chắn là sai trái vào Mar-a-Lago gia tăng khả năng truy tố đối với vị cựu tổng thống này theo Đạo luật Gián điệp. Vụ việc này làm giảm một nửa tỷ lệ không tán thành đối với TT Joe Biden, chứ không phải chuỗi thành công được cho là bất ngờ của ông ta được dẫn dắt bởi sự sai trái vô nghĩa của Đạo luật Giảm lạm phát. Cũng có thể là việc tập trung vào giới trẻ trong cuộc tranh luận về vấn nạn phá thai, giảm nhẹ hình phạt đối với việc sai phạm khi sử dụng cần sa không phù hợp và đề xướng xóa nợ cho sinh viên khởi tác dụng, nhưng giải pháp đầy bất ổn đó của Đảng Dân Chủ là một cuộc tấn công vào ông Trump và phản ứng luôn luôn mãnh liệt của ông ấy, bất kể cuộc tấn công đó lố bịch và cay nghiệt đến thế nào hoặc khiến kẻ tấn công mất đi tín nhiệm. 

Các cuộc bầu cử giữa kỳ vừa qua đã chứng minh rằng một nỗi sợ hãi trước sự trở lại của ông Trump sẽ đối trọng với đa số ba chọi một trong số những người Mỹ tin rằng đất nước đang đi sai hướng và dẫn đến kết quả như hiện tại: một Thượng viện bị chia rẽ sâu sắc và khối đa số của Đảng Cộng Hòa thiếu thuyết phục tại Hạ viện. Đó là điều tốt nhất mà các cử tri có thể làm khi bỏ phiếu chống lại cả hai đảng. Đó là vấn đề nan giải: Đảng Dân Chủ không đủ năng lực, và với ông Trump, điều đó gây ra tranh cãi không thể chấp nhận được. 

Bản thân ông Donald Trump đang ở ngã ba đường. Về phương diện chính sách, ông đã dễ dàng trở thành tổng thống thành công nhất kể từ thời TT Ronald Reagan. Bằng cách tái định vị Đảng Cộng Hòa để ủng hộ các nhóm thiểu số và tầng lớp kinh tế có thu nhập thấp bằng cách áp dụng chủ nghĩa tư bản truyền thống của Đảng Cộng Hòa và khuyến khích tạo việc làm ở các khu vực có thu nhập thấp, ông đã xóa bỏ nạn thất nghiệp một cách hiệu quả và tái tạo cơ sở cho đảng phái của mình. 

Bất chấp câu thần chú lặp đi lặp lại không ngừng của chính phủ đương nhiệm rằng họ thừa hưởng một chính sách nhập cư “bị phá vỡ,” trên thực tế ông Trump đã loại bỏ tình trạng nhập cư bất hợp pháp, mà trong hai năm qua đã bành trướng đến mức kinh hoàng và không bền vững trong khi chính phủ lặp đi lặp lại một cách tẻ nhạt rằng “biên giới đã được đóng cửa,” mà tất cả những đứa trẻ trên 5 tuổi và có chỉ số IQ chí ít với hai con số đều biết là sai sự thật. 

Bất chấp những kỹ thuật phi ngoại giao của mình, ông Trump cũng đạt được tiến bộ ấn tượng trong việc mở rộng tiến trình hòa bình ở Trung Đông, kiềm chế Iran và Bắc Hàn, đồng thời cải thiện liên minh NATO từ vị thế trước kia vốn là một liên minh của những kẻ nhân nhượng và những kẻ ăn bám. 

Nhưng các phương pháp của ông ấy quá quyết liệt, và việc ông ấy tấn công một cách mạnh mẽ vào sự nhạy cảm của giới quyền uy thuộc cả hai đảng đầy tự mãn ở Hoa Thịnh Đốn đang tại vị trong một chính phủ liên bang gồm 95% thuộc Đảng Dân Chủ, đến nỗi các cử tri đã bác bỏ công trạng thông thường này mà một tổng thống thành công ắt hẳn sẽ nhận được. 

Giờ đây, chúng ta biết rằng hầu hết tất cả những lời phàn nàn mà ông Trump đưa ra về hành vi bất hợp pháp của các đối thủ của ông đều là chính đáng: FBI và các cơ quan tình báo cao cấp đã cố tình biến bản thân họ thành những công cụ của Đảng Dân Chủ nhằm đánh bại và sau đó khiến ông Trump bất động. Vụ đàn hặc đầu tiên là vô nghĩa, vì ông Trump vốn chỉ yêu cầu sự thật từ tổng thống Ukraine chứ không yêu cầu buộc tội liên quan đến các hoạt động thương mại của gia đình Biden tại quốc gia đó. Và bây giờ chúng ta biết rằng những việc bất thường đáng kể đã có thể xảy ra, điều mà vị tổng thống đương thời này, với tư cách là người đứng đầu cơ quan chấp pháp của Hoa Kỳ, hoàn toàn có lý khi đưa ra đối tượng của một cuộc điều tra trung lập. 

Giờ đây chúng ta biết rằng các nền tảng truyền thông xã hội đã bóp méo chiến dịch của ông Trump một cách toàn diện như thế nào. Và từ lâu chúng ta đã biết rằng các quy tắc bỏ phiếu và kiểm đếm phiếu ở một số tiểu bang quan trọng và tranh chấp sít sao đã bị thay đổi, không phải do cơ quan lập pháp tiểu bang theo như Hiến Pháp yêu cầu, mà là do các thống đốc và tòa án tiểu bang được bầu chọn. Tình trạng chưa được xác nhận của hàng triệu lá phiếu từ những người có vẻ là cử tri trong một cuộc bầu cử có đến 50,000 phiếu bầu bị đảo ngược ở Pennsylvania và hai tiểu bang bất kỳ trong ba tiểu bang Arizona, Georgia và Wisconsin sẽ mang lại chiến thắng cho ông Trump, đồng thời đặt ra những câu hỏi mạnh mẽ hơn về tính hợp lệ của kết quả bầu cử, hơn cả việc đã tham gia bất kỳ cuộc bầu cử tổng thống Mỹ nào kể từ năm 1876 (giữa hai ứng cử viên Rutherford B. Hayes và Samuel J. Tilden.) 

Ông Trump không hề mong muốn có một cuộc nổi dậy vào ngày 06/01/2021, và những kẻ côn đồ phá hoại thủ đô không có mối liên hệ nào với ông. Ông không vi phạm Đạo luật Gián điệp như Chuột Mickey đã làm, và mặc dù lời bạch thoại của ông chắc hẳn có thể đã rõ ràng hơn, nhưng ông không ủng hộ việc loại bỏ Hiến Pháp; ông đưa ra quan điểm rằng Hiến Pháp đã cho thấy là chưa đủ để bảo đảm cho các cuộc bầu cử được công bằng. 

Giờ đây, ông Trump đang vừa vặn vào vai của Vua Lear (King Lear, nhân vật trong vở kịch của cùng tên của Shakespeare). Tuy nhiên, dường như người ta chưa bao giờ đặt câu hỏi liệu ai sẽ không bị suy sụp tinh thần giống như Vua Lear nếu người đó phải chịu sự sách nhiễu có hệ thống và đa phần là bất hợp pháp, và việc các hãng truyền thông đồng loạt đưa tin không ngừng nghỉ một cách thù hận mà ông Trump đã phải hứng chịu? 

Ông Trump có thể làm giảm sự hỗn loạn đó bằng cách chấp nhận và thận trọng trong những nhận xét của mình khi ông tuyên bố chiến dịch tái đề cử — hòa giải, hài hước, và một nghị trình cải tổ toàn diện. Ông đã từng khởi đầu một cách thô bạo và rất dễ chế giễu khi có thể, đến mức không rõ liệu ông có thực sự muốn giành chiến thắng hay không. Nếu làm vậy, ông sẽ phải là một ông Trump mới và ít gây tranh cãi hơn nhiều. Nếu không, ông ấy sẽ không được tái đề cử. Trong cả hai trường hợp, Đảng Cộng Hòa sẽ phải học cách chống lại các cuộc bầu cử kéo dài và thu hoạch được nhiều phiếu bầu như Đảng Dân Chủ, đồng thời áp đặt sự xác nhận đáng tin cậy. Tiểu bang Georgia đã đưa ra mô hình này để cải tổ các phương pháp bỏ phiếu và kiểm đếm phiếu. 

Rủi ro là rất cao: Việc tái đắc cử của một chính phủ yếu kém, thiếu suy xét, và rất vô lý này sẽ báo hiệu rằng nước Mỹ đã rơi vào một tình trạng sa sút quyền lực của quốc gia. Ông Trump phải quyết định xem liệu ông có thực sự muốn giành chiến thắng hay không, muốn trở thành một Kingmaker (một người có ảnh hưởng lớn đến việc lựa chọn các ứng cử viên cho chức vụ chính trị) hay không, hay thực sự muốn trở thành một vị King Lear đang lụi tàn, khiến cho hầu hết những người đồng hương của ông cảm thấy khó chịu. Nếu ông Trump không thể nâng tầm cạnh tranh của mình và biến bản thân mình thành một mục tiêu ít dễ dãi hơn, thì tốt hơn hết là ông ấy nên để ông Ron DeSantis hoặc một trong những ứng cử viên tiềm năng xuất sắc khác của Đảng Cộng Hòa hoàn thành công việc của mình. Nếu Đảng Dân Chủ truy tố ông về một tội danh ngu xuẩn nào đó, họ sẽ tự sát ngay cả trước khi có thể khiến đất nước này làm như vậy. Đó là một sự lựa chọn rõ ràng, nhưng phải được thực hiện. 

Đây là chuyên mục cuối cùng của tôi dành cho The Epoch Times, mặc dù sẽ không khó để tìm thấy tôi trên các trang khác. Chúc tất cả độc giả một mùa Giáng Sinh an lành và một năm mới hạnh phúc và thành công.

* Ông Conrad Black là một trong những chuyên gia tài chính nổi tiếng nhất ở Canada trong vòng 40 năm qua và là một trong những nhà xuất bản báo chí hàng đầu trên thế giới. Ông là tác giả của các cuốn tiểu sử đáng tin cậy về các Cựu Tổng thống Franklin D. Roosevelt và Richard Nixon, và gần đây nhất là tiểu sử “Donald J. Trump: A President Like No Other” (“Donald J. Trump: Một Vị Tổng Thống Chẳng Giống Ai”), đã được tái bản dưới dạng cập nhật. Quý vị có thể theo dõi ông Conrad Black cùng ông Bill Bennett và ông Victor Davis Hanson trên podcast Scholars and Sense của họ.

https://www.epochtimesviet.com


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét