Con dấu của Cục Điều tra Liên bang (FBI) bên ngoài trụ sở chính của cục ở Hoa Thịnh Đốn hôm 15/08/2022. (Ảnh: Mandel Ngan/AFP qua Getty Images)
Chúng ta đều từng có trải nghiệm quen thuộc về hiện tượng những tình huống rõ ràng là không thể chấp nhận được sẽ được chấp nhận nếu chúng trở nên ngày càng tệ hơn, chỉ là theo cách từ từ. Mọi người đều từng nhìn lại một trải nghiệm khó khăn và nghĩ rằng trải nghiệm đó là không thể chịu đựng nổi nếu cá nhân ấy biết tình huống sẽ trở nên khó chịu đựng như thế nào. Dẫu có quen thuộc với sự khủng khiếp của chế độ Đức Quốc Xã đến mức nào đi chăng nữa, thì chúng ta vẫn không thể tưởng tượng được rằng nền văn hóa của Beethoven và Goethe lại có thể gây ra những tội ác như vậy.
Hoa Kỳ hiện đã đạt đến mức độ mà chuỗi các biện pháp thái quá và vi hiến đã xảy ra trong sáu năm qua có thể là điều không tưởng sáu năm về trước.
Không thể tưởng tượng được rằng bất kỳ ai từng được một đảng chính trị nghiêm túc của Hoa Kỳ đề cử làm tổng thống lại có thể trở thành điệp viên tình báo cho một thế lực ngoại bang. Giờ đây, chúng ta biết rằng chưa bao giờ có lấy mảy may một bằng chứng nào gợi ý dù chỉ ở mức độ thấp nhất rằng ông Donald Trump đã phạm bất kỳ tội nào như vậy, hoặc rằng ông có bất kỳ mối quan hệ không thích hợp nào hoặc thậm chí là sự ưu ái nào với chính phủ Nga. Tuy nhiên, trong hơn hai năm, người ta không ngừng đồn đoán rằng ông Trump đã bị các đặc vụ Nga “dụ dỗ” như Ứng cử viên Mãn Châu để đánh mất phẩm giá của chức vụ tổng thống Hoa Kỳ cho việc phục tùng lợi ích quốc gia của Nga. Các cựu giám đốc của các Cơ quan Tình báo Trung ương và Quốc gia, ông James Clapper và ông John Brennan, đã trịnh trọng nói với khán giả toàn quốc rằng ông Trump là một điệp viên tình báo Nga và đã phạm tội phản quốc để mang lại lợi thế cho người Nga.
Cả hai quan chức cao cấp này được cho là đã nói dối Quốc hội vài lần nhưng chưa bao giờ bị truy tố. Cựu Giám đốc FBI James Comey — người đã lấy đi tài sản của chính phủ khỏi văn phòng của mình một cách phi pháp, làm rò rỉ thông tin mật cho giới truyền thông trái với quy định, được cho là đã quyết định một cách không chính đáng rằng bà Hillary Clinton không nên bị truy tố vì đã hủy 33,000 thư điện tử bị Quốc hội ra trát lệnh yêu cầu — đã ký một bản khai hữu thệ gian dối làm cơ sở cho một lệnh FISA để tiến hành chặn nghe điện thoại bất hợp pháp đối với chiến dịch tranh cử của ông Trump, và ủng hộ màn kịch hồ sơ Steele khét tiếng — mà ông ta biết là một sản phẩm ngụy tạo đầy rẫy giả dối và phỉ báng — là thông tin tình báo xác thực cho thấy ông Trump có tội thông đồng bất hợp pháp với chính phủ Nga. Thành viên Đảng Dân Chủ hàng đầu trong ủy ban tình báo Hạ viện, Dân biểu Adam Schiff (Dân Chủ-California), và các thành viên Đảng Dân Chủ khác đã nhắc đi nhắc lại đến nỗi phát ngán rằng họ có bằng chứng kết luận về tội của ông Trump. Họ đã nói dối. Tổng thanh tra Bộ Tư pháp đã ghi nhận 17 trường hợp riêng biệt về hành vi không thỏa đáng của các viên chức. Không có vụ truy tố nào phát sinh từ bất cứ việc làm nào trong số những hành động này.
Tại tất cả các thời kỳ trong lịch sử Mỹ trước thời ông Trump, đã có hai phiên tòa đàn hặc các tổng thống: phiên tòa của ông Andrew Johnson vào năm 1868 và phiên tòa của ông Bill Clinton vào năm 1998. Đáng lẽ cả hai phiên tòa này đều không nên xảy ra và cả hai đều đã thất bại, nhưng trong bốn năm qua, ông Trump đã bị đàn hặc hai lần, một lần vì một cuộc điện đàm với tổng thống Ukraine, trong đó ông hỏi liệu gia đình ông Biden và đặc biệt là con trai tổng thống đương nhiệm Hunter Biden có phạm pháp ở Ukraine hay không. Ông không thúc đẩy việc đưa ra kết luận; ông không yêu cầu bất kỳ lời buộc tội nào đối với cha con ông Biden. Đây là một lý do hoàn toàn không thỏa đáng để đàn hặc một tổng thống nhưng ông ấy vẫn bị đàn hặc, và bị đàn hặc trong một cuộc bỏ phiếu mà 49 thượng nghị sĩ, gồm cả một cựu ứng cử viên tổng thống của Đảng Cộng Hòa là ông Mitt Romney, đã bỏ phiếu cho rằng ông Trump có tội, mặc dù tất nhiên là ông ấy được tuyên trắng án. Và vào cuối nhiệm kỳ của mình, ông lại bị đàn hặc lần nữa vì bị cho là đã kích động một cuộc nổi dậy mặc dù giám đốc FBI đã đứng ra làm chứng rằng không có bằng chứng nào cho thấy ông Trump hoặc tổ chức chiến dịch tranh cử của ông hoặc chính phủ của ông có liên quan dưới bất kỳ hình thức nào đến vụ xâm phạm và hành vi phá hoại xảy ra tại Điện Capitol Hoa Kỳ vào ngày 06/01/2021, và ông Trump đã yêu cầu cũng như đề nghị tăng cường an ninh, nhưng điều này đã bị Chủ tịch Hạ viện Nancy Pelosi và thị trưởng Hoa Thịnh Đốn Muriel Bowser từ chối.
Nhiều bằng chứng toàn diện khác nhau được tích lũy về hành vi của ông Hunter Biden thúc đẩy suy luận mạnh mẽ rằng ông đã thực hiện một số hành vi bất hợp pháp và tổng thống đã nhiều lần nói dối công chúng về mối liên hệ của chính ông với các hoạt động của con trai mình. Xét đến các khoản hối lộ được trả cho gia đình ông Biden, không có bằng chứng cho thấy cách hành xử chính thức của Hoa Kỳ đã bị thay đổi đối với Ukraine, Trung Quốc, hoặc các quốc gia khác. Nhưng có vẻ như không còn nghi ngờ gì nữa rằng tổng thống đương nhiệm và gia đình ông đã tham gia vào một hoạt động không chính đáng không chỉ liên quan đến hành vi vi phạm pháp luật đáng kể của các thành viên trong gia đình, mà còn có vẻ như điều này đã bị che giấu thay vì được điều tra bởi FBI. Tuyên bố rằng FBI dường như đã gợi ý cho Facebook rằng những cáo buộc chống lại ông Hunter Biden có thể là thông tin sai lệch của Nga và yêu cầu công ty này không công khai chúng là điều không tưởng sáu năm về trước. Nhưng dường như nó đã được giới chính trị Hoa Kỳ đón nhận như một hành động hoàn toàn bình thường và có thể chấp nhận được.
Có vẻ như trong cuộc bầu cử tổng thống năm 2020 — khi mà ông Trump có thể giành ưu thế trong Đại Cử Tri Đoàn nếu 50,000 phiếu bầu đảo ngược ở Pennsylvania và ở bất kỳ cặp tiểu bang nào trong các tiểu bang Arizona, Georgia, và Wisconsin — rõ ràng là hàng triệu lá phiếu có khả năng đã được chuyển qua tay của những người không thể xác định được. Tất cả những điều này xảy ra ở các tiểu bang dao động nơi các quy tắc được thay đổi với lý do bề ngoài là nhằm tạo điều kiện cho việc bỏ phiếu trong thời kỳ đại dịch. Nhưng trong trường hợp của một số tiểu bang, trái với Hiến Pháp, những thay đổi này không được định ra bởi các cơ quan lập pháp tiểu bang mà bởi các cơ quan hành pháp hoặc cơ quan tư pháp tiểu bang. Ở mỗi một vụ trong số 19 vụ kiện được đưa ra để tấn công những thay đổi đáng ngờ đối với các quy tắc bỏ phiếu và kiểm phiếu này, cơ quan tư pháp — kể cả trong vụ kiện tổng chưởng lý Texas chống lại các tiểu bang dao động được hỗ trợ bởi 18 tổng chưởng lý tiểu bang khác — Tối cao Pháp viện Hoa Kỳ, đã từ chối xét xử bất kỳ vụ kiện nào trong số này dựa trên tính đúng sai của chúng; các vụ kiện đã bị bác bỏ vì những lý do kỹ thuật, một số trong số đó khá là giả tạo.
Giờ thì chúng ta đã có, theo khiếu nại của các nhân viên Cục Quản lý Hồ sơ và Lưu trữ liên bang, cuộc đột nhập và chiếm giữ nhà của cựu tổng thống trong chín giờ theo một lệnh khám xét được cho là chỉ vì tin rằng có hành vi phạm tội đã được thực hiện liên quan đến việc di dời và lưu trữ thông tin mật không đúng cách. Ông Trump đã luôn hợp tác với các nhân viên cục lưu trữ, có toàn quyền xử trí các tài liệu mật khi ông còn là tổng thống, và dù sao thì đây cũng không phải là một vụ án về tài liệu mật. Ông đã không tự mình đóng gói bất kỳ thứ gì trong số này khi rời Tòa Bạch Ốc, không đánh dấu hoặc sử dụng sai bất kỳ tài liệu nào trong số này, và đã 19 tháng trôi qua kể từ khi ông rời nhiệm sở. Đó là một vụ án về việc xử lý tài liệu. Không có lời biện minh nào có thể hình dung được cho một cuộc đột nhập giật gân như vậy khi không có bất kỳ tuyên bố chính đáng nào về hành vi sai trái nghiêm trọng — ngoại trừ sự lý giải rằng hành động đó là một việc làm chính trị ô nhục nhằm vào cựu tổng thống, và Đạo luật Hồ sơ Tổng thống không phải là một đạo luật hình sự. Đây chỉ là việc Đảng Dân Chủ chuyển đổi một lời phàn nàn của một thủ thư khó tính thành những lời bóng gió rằng cựu tổng thống đã phạm những tội ác không thể tha thứ.
Tổng thống Joe Biden đã mô tả một cuộc đào thoát thảm hại và đáng hổ thẹn khỏi Afghanistan là “một thành công mỹ mãn.” Tiến sĩ Anthony Fauci được về hưu với phẩm giá sau khi gây ra thiệt hại khủng khiếp cho đất nước với những điều vô nghĩa của ông ta — về việc đóng cửa các trường học, “các giọt bắn,” những thăng trầm của việc đeo khẩu trang, việc “xóa bỏ những cái bắt tay” — hầu hết tất cả những điều này giờ đây đã hoàn toàn được chứng minh là sai sự thật.
Sáu năm trước, không ai có thể ngờ rằng những những điều thái quá này sẽ xảy ra, chứ chưa nói đến việc những thứ này sẽ được chấp nhận bởi một Hoa Kỳ già nua, suy thoái, mất tinh thần, với chính phủ liên bang nằm trong tay của những-kẻ-ngụy-tạo-chuyện-hoang-đường không tôn trọng pháp luật và độc tài, được hoan nghênh bởi các hãng truyền thông chính trị đồng lõa của quốc gia. Đây có thể nào là Mỹ quốc?
Conrad Black *
Ông Conrad Black là một trong những chuyên gia tài chính nổi tiếng nhất ở Canada trong vòng 40 năm qua và là một trong những nhà xuất bản báo chí hàng đầu trên thế giới. Ông là tác giả của các cuốn tiểu sử đáng tin cậy về các Cựu Tổng thống Franklin D. Roosevelt và Richard Nixon, và gần đây nhất là tiểu sử “Donald J. Trump: A President Like No Other” (“Donald J. Trump: Một Vị Tổng Thống Chẳng Giống Ai”), đã được tái bản dưới dạng cập nhật. Quý vị có thể theo dõi ông Conrad Black cùng ông Bill Bennett và ông Victor Davis Hanson trên podcast Scholars and Sense của họ.
Minh Ngọc biên dịch
https://www.epochtimesviet.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét