Mấy ông không phải đầy tớ mà cũng không phải cha mẹ dân.
Có người biết-chắc cũng nhiều – về Hán Sở Tranh Hùng, biết chuyện Hạng Võ biệt Ngu Cơ, biết Hàn Tín lòn trôn, mà lại chịu nhục, nén hận chui qua háng anh hàng thịt giữa chợ, biết nhiều chuyện về nhà Hán lắm, nhưng chắc – có lẽ – không nhiều người biết nhiều chuyện sau khi Hán Cao Tổ Lưu Bang băng hà.
Bởi vì sau khi Cao Tổ quy tiên thì Lã Hậu lộng quyền. Các hào kiệt từng giúp Lưu Bang lập nghiệp đều lần lượt khuất bóng. Hoài Âm Hầu Hàn Tín bị giết, Tiêu Hà qua đời, Quân Sư Trương Lương ngao du Sơn thủy từ lâu, chỉ còn Trần Bình, dù túc trí đa mưu nhưng cũng không thể xoay chuyển cục diện, ngay cho dù ông được phong vị Tả Thừa Tướng. Riêng Vương Lăng dù nắm chức Hữu Thừa Tướng, nhưng với tính khí cương trực, không ưa xu nịnh, nhiều lần công khai phản đối cách chi phối triều đình của dòng họ Lã nên bị dèm xiểm mà mất chức. Trần Bình lên thay, nhưng vẫn khéo léo ẩn mình chờ thời. Cho đến khi Lã Hậu chết, ông liên lạc với tướng Chu Bột gây binh biến diệt cả nhà họ Lã, tôn Đại Vương Hằng lên ngôi, lấy danh hiệu là Hán Văn Đế.
Mặc dù là đương kim Hữu Thừa Tướng, nhưng Trần Bình vẫn tự nguyện nhường chức cho Chu Bột, với lý do “sức yếu bệnh nhiều”. Sở dĩ ông lựa chọn cách hành xử như vậy là vì ông hiểu rõ lòng Văn Đế. Đế có sự thiên về Chu Bột là người nắm binh quyền, được sự nể vì của quan lại trong việc mang vương quyền trả về nhà Hán. Chức vị đã định xong, Văn Đế thường hỏi hai người về việc triều chính. Có lần Văn Đế hỏi Chu Bột, “Trong một năm, giải quyết bao nhiêu vụ án?” hay, “Trong năm, toàn quốc thu nhập bao nhiêu lương thực?” Chu Bột đáp, “Không rõ.” Thái độ mơ hồ của Chu Bột khiến Vua không hài lòng.
Vua quay sang hỏi Trần Bình. Trần Bình minh bạch đáp. “Những việc này đều có người chuyên môn quản trị. Việc án thì có quan Đình Uý, việc xuất nhập lương thực thì có quan Nội Sử.” Vua hỏi tiếp, “Việc nào cũng có người quản trị thì các ông Thừa Tướng làm những gì?” Trần Bình trả lời, “Thần làm Thừa Tướng, trên thì phò tá thiên tử, quan sát âm dương, thuận ứng bốn mùa, dưới thì giáo hoá muôn vật, vỗ an bốn phương, đối ngoại hoà thân trăm họ, làm cho quan lại các cấp ai đúng chức vị nấy và trung thành với vua.” Văn Đế liên tục gật đầu tán thưởng.
Tan chầu, Chu Bột trách Trần Bình sao không chỉ cho mình cách ứng đáp khi bị vua chất vấn. Trần Bình cười bảo, “Ông thân làm Thừa Tương sao không tự biết mình nên và phải làm điều gì?”. Từ đó Chu Bột biết khả năng của mình không bằng Trần Bình nên xin Văn Đế miễn chức Hữu Thừa Tướng để giao lại cho Trần Bình đảm nhiệm.
Bây giờ nói chuyện phải quấy với Cán Bộ thời Nhà Hồ đây.
1- Thân làm Cán Bộ, trên ông có”phò tá thiên tử “ không?
Ông đừng có nói, bây giờ không có thiên tử thì lấy gì mà thờ, nghen! Đừng có “giả chết làm điệp viên, giả điên làm Tôn Tẫn, giả lẫn làm Cán Bộ, nghen! Thiên Tử bây giờ là cấp trên cao nhất của mấy cha đó, là Trọng Lú là Phúc Niễng đó! Anh có phò tá mấy xếp nầy không hay lần chỉ theo nịnh bợ, đợi lúc có thằng khác đẹp lòng thiên triều hơn thì trở mặt ngay để sống còn mà tiếp tục làm thân trâu ngựa cho tròn kiếp nô bộc?
2- Thân làm Cán Bộ, ông có biết quan sát âm dương không?
Đừng có nói tui đâu có học phong thuỷ mà bắt tui phải biết âm dương ngũ hành cha nội!
Hỏng phải. Âm dương ở đây là phải trái đúng sai, rộng hơn là hữu lý hay không hữu lý, cần làm hay không cần làm. Ông có nhận định điều gì hợp thời hay không hợp thời và kịp thời, giúp cho Lú, Niểng để bớt lú, bớt niểng mà ra quyết định bớt ngu hơn không,vậy mà!
3- Thân làm Cán Bộ, ông có biết thuận ứng bốn mùa không?
Đừng có nói, tui đâu có học thiên văn, thủy văn mà canh nước lớn nước ròng, triều cường hay triều nhược, lúc nào nắng lúc nào mưa để mà ra lệnh tránh bão trốn mưa hay gieo hạt được?
OK, bào chữa như vậy cũng tạm ổn, nhưng thuận ứng bốn mùa không phải như vậy. Nó là công việc quan sát xu hướng phát triển trên mọi mặt của thời đại, của cả nước, của mọi giới để kịp theo đuổi hay sản xuất những mặt hàng đúng nhu cầu và thị hiếu của Khách của dân. Làm cho dân giàu nước mạnh hơn, hiểu hôn?
4- Thân làm Cán Bộ, ông có biết dưới thì giáo hoá muôn vật là gì hôn?
Đừng có nói tui đâu phải là thánh thần đâu mà có khả năng giáo hoá muôn vật? Không phải vây, không ai bắt buộc ông phải đi huấn luyện con khỉ, con voi hay cọp để làm xiếc- mà dầu cho như vậy cũng chưa chắc ông làm cho ra hồn- Ông phải hiểu là từ nhánh cây ngọn cỏ đến mọi vật, mọi nguồn tài nguyên đều thuộc về mấy ông. Ông có bổn phận phải xử dụng hay điều hướng cách sử dụng sao cho sinh lợi nhiều nhất và không lãng phí. Hãy nhìn lại hơn suốt 40 năm qua, xuyên qua đủ mọi công trình hay khai thác sản xuất ở mọi ngành nghề, ông có điều hành, điều hướng, điều tiết những nguồn vật lực tài lực của đất nước theo ý nghĩa của việc giáo hoá muôn vật này không?
Công trình lớn Bauxite của Đảng ở Tây Nguyên, cho tới bây giờ lời hay lỗ? Công Ty Formosa ở Hà Tĩnh di hại đến đâu? Nhà máy lọc dầu Dung Quất bây giờ ra sao? VìnaShine, Vinalines thì khỏi nói, hàng chục ngàn hàng trăm ngàn tỷ đồng bay về đâu? Quan cấp nhỏ cỡ Trịnh Xuân Thanh cũng có quyền sử dụng và tiêu hao hàng ngàn tỷ tiền Hồ. Mấy anh giáo hoá muôn vật của đất nước kiểu này mà không xấu hổ thì kể cũng lạ hỉ? lại gần đây vụ Việt Á to lớn như vậy, gian lận, ăn cắp hàng ngàn tỷ sao mãi mới lộ để di hại đến sinh mang hàng ngàn người. Vụ “Chủ trương của cả một bộ máy liên hoàn giữa bộ ngoại giao, vận tải, hàng không..móc túi hàng ngàn tỷ đồng của công dân Việt Nam ở nước ngoài có nhu cầu và hoàn cảnh khó khăn trong đại dịch Covid-19 về nước, có phải là là chủ trương ăn cắp một cách khoa học, thầm lặng, đúng đắn và nhân đạo của Đảng và Chính phủ Việt Nam không?
5- Thân làm Cán Bộ, mấy ông vỗ an bốn phương bằng cách nào?
Đừng nói là: Tui chưa học khoá bảo mẫu nào cả, nghen!
Vậy ông đừng nói cán bộ là đầy tớ của nhân dân nghen! Thân làm đầy tớ là phải biết làm gì rồi nghen! Ông thừa biết công việc một Ô-sin là phải làm gì rồi nghen. Đừng để “thằng Chủ” bực mình lên nó chửi cho một trận. Thằng chủ thường chỉ chửi rồi đuổi việc, nhưng “thằng Chủ nhân dân” thì mất mạng đó con. Bao nhiêu tài sản chắt mót của con nó lấy lại hết cho nên đó! Liệu hồn!
Tui hỏi thiệt :” Mấy ông có nghĩ là mình đang vỗ an bốn phương hay là khuấy động bốn phương?
Toàn quốc, mọi nơi mọi chốn, lớp người gọi là dân oan cũng đông như quân số Đảng viên. Mấy ông không phải đầy tớ mà cũng không phải cha mẹ dân.
Phụ mẫu chi dân là cái gì vậy? Mấy ông không thương mà cũng không chăm sóc ai cả. Chỉ biết lợi dụng dịch bệnh để moi tiền thay vì “hỗ trợ”. “Anh Lương tâm chó gặm” là mấy ông đó! Khốn nạn.
6- Thân làm cán bộ, mấy anh có biết đối ngoại hoà thân trăm họ là gì hôn?
Tui đâu có học bang giao quốc tế, hả? Đừng bắt tui đối nội đối ngoại nghen!
Hỏng phải vậy! Là “công bộc”, anh phải thân dân, như trong quyển Đại Học đã dạy đó. Ồ! Anh đâu có bằng gì gọi là Đại Học đâu. Cái bằng Tiến Sĩ của anh là thiệt hay giả đây? Anh có gần dân để biết dân muốn cái gì không hay cách biệt họ.
Trăm họ chả có ai gần anh luôn.
Anh đã trở thành kẻ thù của dân khi nào anh biết không? Đợi đến khi nó nỗi dậy thì trễ rồi. Anh đàn áp đánh đập dân nhiều lắm rồi. Hỏi lại anh đi! Anh có hoà thân trăm họ đâu! Anh buộc đai ngồi tại chỗ cho vợ con anh xuống phi cơ trước, mặc dù cô vợ này của anh chưa được hưởng chế độ ưu tiên cấp độ đó.
7- Thân làm Cán Bộ, anh có làm cho quan lại các cấp ai đúng chức vị nấy không? Hay mua quan bán chức để kiếm tiền là chuyện đương nhiên. Và cái ghế của anh đang ngồi cũng được anh mua mà. Hết chỗ nói rồi. Mệt lắm rồi.
Làm gì có chuyện lo trước cái lo của thiên hạ, vui sau cái vui của thiên hạ trong cái chế độ mà những người dân nhẫn nại, hiền lành nhất cũng nguyền rủa là khốn nạn của các anh. Mấy anh đi chết đi cho dân tui được nhờ. Hàng triệu người trong đám dân đen không thuộc giai cấp tinh hoa của đảng mà các anh xem thường lại có khả năng hơn các anh nhiều để “bảo quốc an dân”, sẵn sàng chờ đảm đương trách nhiệm mà các anh đang làm nhưng không ra hồn gì cả.
Tui không bàn chuyện Trung với Vua ở đây. Hãy để cho nhân dân lựa chọn vị vua nào họ tôn xưng trong tương lai. Còn mấy anh: Đi chết đi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét